22 tháng 5, 2007

Cảm xạ học như một liệu pháp dưỡng sinh

Nguồn: Tuổi trẻ Chủ nhật, ngày 20/05/2007

TTCT - Cảm xạ học là một môn học còn rất mới ở VN. Sau khi Tuổi Trẻ Cuối Tuần (số ra ngày 29-4-2007) đăng bài “Câu lạc bộ “người nam châm” nói về những người theo học môn học này thì nhận rất nhiều thông tin phản hồi, thậm chí là tranh luận. vì vậy, chúng tôi tìm gặp BS Dư Quang Châu, người đầu tiên đem môn cảm xạ học về VN, để làm rõ những thắc mắc của bạn đọc.

Ai cũng có thể hút thìa, đĩa?

* Thưa ông, có nhiều người cho rằng không cần phải học cảm xạ, họ cũng có thể dính dao, đĩa vào người. Có thật như vậy không?


- Tôi đã đọc tất cả bài báo nói về cảm xạ học. Tôi cũng chưa hề nói chỉ những người học cảm xạ mới hút được những đồ vật kim loại và phi kim.

Gắn muỗng vào người chỉ là trò chơi của những người tập cảm xạ. Tôi cũng đã khẳng định tại VN rất nhiều người làm được điều này nhưng tất cả thì không! Song, không phải vì nhiều người làm được mà phủ nhận hoàn toàn cảm xạ học. Điều đó cũng vội vã và không khách quan.

Tôi tình cờ phát hiện khả năng hút thìa muỗng khi dạy cảm xạ học ở Ba Lan. Và từ đó thử thì thấy ở VN rất nhiều người làm được. Kênh VTV3 của Đài truyền hình VN khi phát chương trình có người hút được đồ vật trong mục “Những chuyện lạ VN” tôi xem và đã phát biểu đó là “những chuyện không lạ ở VN”. Tuy nhiên, có tập vẫn hơn. Một số báo đăng mấy người không học cảm xạ cũng có thể hút được, nhưng số lượng chỉ vài cái thìa, đĩa.

Nếu học cảm xạ, khả năng hút sẽ mạnh hơn. Bởi học viên của tôi có người hút được vật rất nặng. Những người hoài nghi nói rằng giữ được vật treo lủng lẳng trên người là nhờ mồ hôi và gờ của cơ thể. Cũng có thể một số người không trung thực, khi biểu diễn cố tình nhờ như thế mà làm được. Song với những đồ vật nặng, việc dùng gờ của cơ thể là khó. Không nên lấy việc hút thìa đĩa để đánh giá cảm xạ vì đó chỉ là thú chơi thôi.

* Như vậy cái gì giúp cơ thể người hút được đồ vật?

- Sở dĩ một số người có khả năng hút đồ vật là do trong họ có nguồn từ trường mạnh. Còn với người bình thường có luyện tập, sự hút dính đồ vật là do sức mạnh tiềm tàng được khơi dậy nhờ quán tưởng, vận khí... giống khí công.

* Vậy cảm xạ học khác khí công ở chỗ nào?

- Ở trạng thái mà chúng tôi gọi là rung động thư giãn. Ở trạng thái đó con người lắng nghe được những rung động của cơ thể từ đó điều chỉnh chúng, tìm đến sự cân bằng, trước hết về tinh thần, tiếp theo là phát huy những năng lượng tiềm tàng của cơ thể.

* Thật ra nói điều này nghe rất mơ hồ. Cảm xạ học có những động tác giống... lên đồng và lại phải dùng nhạc để mọi người nhảy? Tại sao lại phải làm như vậy?


- Ban đầu tôi cũng thấy giống lên đồng. Tuy nhiên, âm nhạc đã được chứng minh có tác dụng rất lớn lên tâm trạng của con người. Đôi khi nghe bản nhạc hay, tâm hồn con người có thể trào dâng một tâm trạng rất lạ, người ta hướng thiện, cảm giác đau đớn, buồn hận tan biến. Thay vào đó là niềm xúc động, trạng thái đó mơ hồ, như trống rỗng nếu ta đa cảm, hay nói cách khác, bài hát giúp chúng ta đi vào trạng thái lâng lâng.

Đó là những giây phút thăng hoa của tâm hồn. Theo cảm xạ học, những giây phút đó rất đáng quí. Tôi đã nghiên cứu đưa một số bài chầu văn, một số bản nhạc của Trịnh Công Sơn để làm nền, người tập được hướng dẫn làm những động tác tự do. Nhảy rất tốt cho cơ thể, nhất là khi nhảy với cả trái tim, nghĩa là không nhớ phải có động tác này, động tác kia, mà nhảy theo cái tự nhiên nhất của mình.

Tất cả để vươn tới trạng thái rung động thư giãn. Nó giống như thiền động. Chỉ có điều cảm xạ cho phép con người thực hiện những động tác tự thân. Đây là biện pháp thư giãn tốt bậc nhất.

* Rất nhiều người muốn đi học cảm xạ giống như một liệu pháp giống yoga. Vậy cơ sở khoa học của cảm xạ học là gì?

- Trong mỗi con người luôn tồn tại những loại năng lượng nhất định, chúng ta vẫn gọi là năng lượng sinh học. Điều này giúp khoa học hiện đại có thể ghi được những xung động ở não, làm điện tim... Tương tự, mọi vật thể như mạch nước, khoáng sản, thực vật, động vật cùng con người đều rung động do từ trường Trái đất tác động, nhờ đó mà vật thể có thể thu được năng lượng và phát tán năng lượng ra bên ngoài.

Sự phát xạ này được nhà nghiên cứu André de Bélizal (Pháp) gọi là sóng hình dạng. Cảm xạ học là nghiên cứu những phát xạ này để phục vụ đời sống con người. Ở Liên Xô trước đây, cảm xạ học đã được đặt ra như một lĩnh vực cần nghiên cứu. Viện Địa chất Matxcơva đã từng đem cảm xạ học ứng dụng trong nghiên cứu địa chất, sinh lý học với các tên tuổi như giáo sư Ogilvy, Bogomolov, Tareyev, Simonov...

Cảm xạ học không thể chữa  ung thư!

* Theo ông, cảm xạ học có khả năng tác động tốt đối với sức khỏe con người nếu tập đúng? Ông đã có thống kê về số lượng người tập, số người thành công?

- Hiện đã có khoảng gần 150.000 người theo học các lớp tập cảm xạ. Cụ thể bao nhiêu người tập không thành công thì tôi chưa có điều kiện nghiên cứu kỹ nhưng khẳng định là có một tỉ lệ nhất định. Không phải ai đi tu cũng thành chính quả. Nhưng tỉ lệ thành công, theo tôi, cũng không nhỏ vì không hề quảng cáo, thậm chí còn ngại quảng bá mà số người tự giới thiệu nhau tìm đến các khóa học cảm xạ vẫn đông. Cảm xạ cũng giống khí công, được nhiều người tin và có tác dụng từ nhiều đời.

* Mục đích chính khiến ông tổ chức các lớp học cảm xạ là gì? Số tiền ông thu được có phải là rất lớn?

- Mục đích chính là rèn luyện sức khỏe. Cảm xạ học tôi dạy chỉ như một liệu pháp dưỡng sinh. Tất cả những người đến các lớp học cảm xạ của tôi đều vì một mục đích đơn giản: nâng cao sức khỏe. Và với một môn người ta không phải ai cũng tin thì không thể thu nhiều tiền. Học phí chỗ tôi là tự nguyện, nộp để duy trì hoạt động của lớp như thuê phòng, trả tiền điện nước là chính. Mục đích lập lớp của tôi là giúp mọi người điều chỉnh sự cân bằng của cơ thể, tạo một chỗ chơi để giảm stress, từ đó nâng cao sức khỏe. Việc cho hút dao đĩa chỉ là một trong những hoạt động vui như thế.

* Cảm xạ học có thể chữa được bệnh không?


- Theo quan niệm phương Đông, con người được tạo ra bởi sự hòa hợp âm dương. Đông y điều trị bệnh cũng lấy cân bằng âm dương làm trọng. Khi cân bằng rồi thì bệnh tự lui. Đó là cách điều trị từ gốc. Cảm xạ học tìm cách để con người đi vào trạng thái rung động thư giãn, từ đó kích thích cơ thể tự cân bằng. Nó chỉ giải quyết những bệnh đơn giản như trầm cảm, rối loạn thần kinh thực vật...

* Như vậy, với những loại bệnh cơ thể không thể tự điều chỉnh thì cảm xạ vô tác dụng?

- Đúng. Tuy nhiên, cùng với cảm xạ tôi cũng hướng dẫn học viên cách tiết thực, điều hòa chế độ ăn uống, giải độc để cảm xạ học có thể hỗ trợ điều trị các bệnh tiểu đường, rối loạn tiêu hóa, gút, thừa cân... Nhiều người rối loạn tiêu hóa nặng tập cảm xạ đã khỏi hoặc giảm hẳn. Bệnh béo phì thì đặc biệt hiệu quả. Cảm xạ không thể tự nó chữa các bệnh nguy hiểm như ung thư, tiểu đường mà chỉ có khả năng hỗ trợ.

* Gần đây, một vài tờ báo chê bai môn cảm xạ học của ông. Vậy việc dạy cảm xạ học của ông có xu hướng như thế nào?

- Thật ra những vấn đề mới thì bao giờ cũng có nghi kỵ. Đó là điều dễ hiểu. Gần đây báo chí có đưa một số bài viết cả khen và chê cảm xạ học. Tôi lấy cả những bài chê lên trang web www.camxahoc.vn để học viên và những người quan tâm về cảm xạ học tham khảo. Tôi làm cảm xạ vì cái tâm của mình. Khi có báo chê, phải nói thật tôi rất nản, định trở lại nước ngoài dạy. Nhưng những học viên họ nói không thấy ảnh hưởng gì từ những bài báo đó cả.

Vấn đề là thực tế họ cảm thấy. Cảm xạ học hiện nay chỉ như một biện pháp dưỡng sinh tâm thể, tạo cân bằng trong cơ thể, để người ta sống tốt đẹp hơn. Cảm xạ học đang tự chứng minh nó trong thực tế. Qua hơn 10 năm, hiện đã có 150.000 người học, trong đó có không ít trí thức. Nếu cảm xạ học không thật, tôi nghĩ người ta sớm hay muộn cũng sẽ quay lưng lại và rời bỏ nó thôi!

CẦM VĂN KÌNH thực hiện
»»  đọc tiếp

10 tháng 5, 2007

Buổi sinh hoạt đầu tiên của CLB Cảm xạ Hà Nội Trẻ

Chiều chủ nhật 06 tháng 05 năm 2007 là buổi sinh hoạt đầu tiên của các cảm xạ viên cũ mới của Hà Thành; nhưng thật bất ngờ buổi sinh hoạt nội bộ biến thành buổi sinh hoạt khoa học với sự hiện diện của nhiều nhà khoa học và các cơ quan ngôn luận...

Không có gì có thể nói trước được... theo dự kiến buổi sinh hoạt đầu tiên của Câu lạc bộ Cảm xạ Hà Nội Trẻ được diễn ra với sự có mặt những cảm xạ viên cũ mới từ trước đến nay, nhưng đùng một cái ngoài những cảm xạ viên còn nhiều người chưa hề biết về bộ môn cảm xạ mà chỉ được biết qua trang web của cảm xạ đã từ đâu kéo đến để tham gia. Hội đồng khoa học của bộ môn Năng lượng Cảm xạ gồm Giáo sư- Tiến sĩ Vũ Hoan, Giáo sư- Tiến sĩ Phạm Đức Dương, Phó Giáo sư- Tiến sĩ Nguyễn Thanh Tùng, nhà khoa học Nguyễn Phúc Giác Hải và các thạc sĩ, bác sĩ của bộ môn đều có mặt đầy đủ, ngoài ra các phóng viên báo chí của thủ đô cũng có mặt...

Kỹ sư Hoàng Quang Vinh là một người gắn bó với cảm xạ từ trước nay thông báo với chúng tôi là có mua máy đo RFI (bạn có thể tham khảo trên trang web của cảm xạ) nhân dịp này sẽ đem ra giới thiệu và thử nghiệm cho mọi người tham khảo, và người được thử nghiệm là cô Hoàng Thị Thiêm người thường được gọi là người có con mắt thứ 3, và những thay đổi trên hình ảnh của máy đã phần nào cho thấy có những điều cho chúng ta cần quan tâm nghiên cứu tiếp...



Sau đây là một số hình ảnh:

»»  đọc tiếp

6 tháng 5, 2007

'Phù phép' cho hoa quả tươi lâu

Nguồn: Ngoisao.net , ngày 4/5/2007.

Sau 5 tháng, trái quất được ông Canh truyền năng lượng vẫn còn giữ nguyên sắc vàng tươi, bên ngoài vỏ hơi nhăn nheo nhưng bên trong vẫn mọng nước. Trái quất còn lại không được truyền năng lượng đã thối đen, bé quắt lại và lốm đốm mốc trắng...

Vốn là một giáo viên cấp 2, về hưu với tiền sử bệnh cao huyết áp khá nặng, ông Nguyễn Xuân Canh ở số 2 ngách 13 ngõ 179 phố Đội Cấn, Hà Nội, cùng một số ông bạn già theo học một lớp cảm xạ dưỡng sinh để nâng cao sức khoẻ. Sau 4 năm chăm chỉ luyện tập theo những phương pháp của thày Dư Quang Châu, chủ nhiệm bộ môn Cảm xạ học thuộc Liên hiệp Khoa học công nghệ và tin học ứng dụng, ông Canh thấy người khoẻ hẳn ra. Không chỉ vậy, ông Canh còn thể có truyền năng lượng của mình để chữa bệnh cho người nhà. Điều làm ông cảm thấy rất lý thú nữa là hàng ngày, ông có thể dùng năng lượng cảm xạ làm cho các loại hoa quả, thực phẩm tươi lâu hơn.

Tết năm ngoái, lớp cảm xạ gặp mặt đầu xuân. Thấy cây quất ra trái vàng óng rất đẹp, một người đề xuất ý tưởng thực hành truyền năng lượng cảm xạ vào quả quất xem kết quả thế nào. Ông Canh chọn hai quả chín đều, to như nhau mang về. Ba ngày sau đó, mỗi ngày ông Canh áp dụng phương pháp "nâng khí gọi màu", truyền năng lượng ra bàn tay rồi truyền vào một quả quất, quả còn lại để riêng một chỗ. Rồi ông để hai quả vào hai chỗ xa nhau, thỉnh thoảng bỏ ra theo dõi sự thay đổi.

5 tháng sau, ông mang hai quả ra đối chiếu và ghi lại những khác biệt. Trái quất được truyền năng lượng sau 5 tháng vẫn còn giữ nguyên sắc vàng tươi, bên ngoài vỏ hơi nhăn nheo nhưng bên trong vẫn mọng nước, trái quất còn lại không được truyền năng lượng đã thối đen, bé quắt lại, lốm đốm mốc trắng, nhỏ bằng một phần ba trái kia. Ông Canh đem kết quả trình bày với nhóm bạn học cảm xạ, trong đó có một ông bạn cũng thử nghiệm và có kết quả tương tự.

Từ đó, ông Canh thường xuyên sử dụng cách truyền năng lượng vào những loại hoa quả vợ con mua về để giúp chúng tươi ngon lâu hơn, truyền cho hoa và các loại cây cảnh trong nhà... Tất cả đều có kết quả tươi tốt lâu hơn bình thường.

"Nếu không theo học cảm xạ, bản thân tôi chắc cũng không tin chuyện này. Ngày xưa, nếu có ai làm được như thế, thế nào cũng bị gán cho cái tội phù phép, bùa ám... làm mê tín dị đoan", ông Canh nói. Cảm thấy rất lý thú trước những điều hữu ích mà cảm xạ đem lại, ông Canh rất chăm chỉ rèn luyện và có thể chữa được cho con cháu, người quen những bệnh đơn giản như đau đầu, sốt, viêm nhiễm nhẹ...

Cách đây 2 năm, một chương trình thử nghiệm áp dụng cảm xạ để kích thích tăng trưởng và phòng trừ sâu bệnh cho thảo mộc được thực hiện tại Câu lạc bộ Trang trại TP HCM. Ông Phùng Hữu Hạt, Chủ nhiệm Câu lạc bộ lúc đầu bán tín, bán nghi, nhưng những kết quả ban đầu đã khiến ông thay đổi hẳn suy nghĩ. Gần 50 nhà khoa học và chủ trang trại đã tiến hành ứng dụng cảm xạ học trên 100 cây nhãn, mục đích là đưa năng lượng của môi trường tác động vào cây nhãn giúp nó phát triển tốt. Các nhà cảm xạ đã cuốn dây đồng quanh thân cây để hút "đạm" và tạo môi trường cục bộ tốt cho cây phát triển tự nhiên

Họ đã dùng con lắc để gần sát cây nhãn và “hỏi” con lắc: sóng xoay theo chiều nào? Nên cuốn bao nhiêu vòng dây đồng cho cây? Cuốn theo chiều nào? Đầu dây đồng nên hướng về đâu?.. Con lắc “trả lời” thế nào thì làm theo thế ấy. Tiếp đến là cắm đầu âm của sợi dây đồng xuống đất, đầu dương lên trời và bẻ cho đầu dây trên xoay về hướng bắc. Một năm sau, những cây nhãn có cuốn dây đồng cho trái to đều hơn, bóng hơn và cây ít sâu bệnh hơn những cây không cuốn sợi dây đồng. Thử nghiệm biện pháp này trên cây mai cũng cho thấy hoa đẹp hơn, rực rỡ hơn; trên một nhánh mít đang bị sâu bệnh thì một thời gian sau thấy nhánh mít đó giảm hẳn sâu bệnh; hoặc dùng biện pháp này để bón đúng nhu cầu phân cho cây trồng, hay để tìm những nơi có nguồn nước ngầm… cũng đạt một số kết quả khả quan.

Một đề tài tương tự là "trồng lúa bằng nhân điện” trên các cánh đồng ở tỉnh Hà Tây, Bắc Ninh, Vĩnh Phúc... Những thửa lúa này lúc trồng cũng trải qua các công đoạn truyền thống và điều kiện thổ nhưỡng, giống, nước cũng không có gì đặc biệt. Điểm khác biệt chỉ là cách trồng lúa truyền thống phải bón phân, phun thuốc trừ sâu, còn lúa trồng bằng năng lượng sinh học thì hoàn toàn không cần. Hằng ngày, những người có khả năng truyền năng lượng sinh học sẽ đến nhìn lúa trên thửa ruộng đó khoảng 1-2 phút. Các ruộng lúa “bón bằng mắt” nằm sát những thửa ruộng được chăm sóc theo cách bình thường. Cuối vụ, lúa “bón bằng mắt” lên xanh tốt như lúa trồng bón phân, xịt thuốc, năng suất đạt 5-6 tấn/ha, nhưng lúa “năng lượng sinh học” cho thóc sạch, gạo sạch, lâu thiu, còn độ thơm dẻo thì như lúa bình thường. Đất trồng lúa “năng lượng sinh học” vẫn đảm bảo độ màu mỡ chứ không bị bạc màu như cách canh tác thông thường.

Ngọc Hà
»»  đọc tiếp

5 tháng 5, 2007

Đeo đá quý để chữa bệnh

Nguồn: Sức Khỏe & Đời Sống, ngày 5-5-2007

Các hạt đá quý không chỉ dùng làm đẹp mà còn ảnh hưởng đến trạng thái tinh thần và sức khỏe của bạn. Chẳng hạn, người xưa cho rằng thạch anh tím cải thiện chứng mất ngủ, saphia chữa bệnh đau đầu.

Từ xa xưa, người cổ đại đã biết dùng đá quý để chữa bệnh. Họ tin rằng đá quý có khả năng điều chỉnh sự mất cân bằng trong cơ thể và tạo nên năng lượng bên trong con người. Các bậc vua chúa đã dùng đá quý như một vật tượng trưng cho sức mạnh và quyền lực. Họ đeo đá quý quanh đầu với niềm tin chúng sẽ giúp trở nên thông thái hơn. Người Hy Lạp, Ai Cập, La Mã cổ đại thì dùng đá quý như những tấm bùa để bảo vệ bản thân.

Các loại đá quý thường được dùng trong những nghi thức thuộc về tâm linh. Chúng được đặt lên người khi massage, hoặc cho vào nước uống, nước tắm nhằm chuyển hóa năng lượng, giúp bảo vệ con người khỏi bị thương, tăng khả năng thần giao cách cảm...

Các bác sĩ chuyên về phương pháp chữa bệnh bằng đá cho rằng những viên đá có khả năng thu hút năng lượng từ suy nghĩ của con người, nên có tác dụng chữa bệnh. Người ta còn dùng những viên đá nhiều màu sắc, phản chiếu ánh sáng của thiên nhiên để làm tăng sức mạnh của cơ thể. Phương pháp này dựa trên sự hài hòa, trao đổi năng lượng giữa hai vật thể khác nhau, đó là đá và cơ thể con người. Dưới đây là một số loại đá quý và tính năng của chúng.

Hổ phách (còn gọi là huyết phách, minh phách) là nhựa đã hóa thạch của một loài thông cổ ngày nay đã tuyệt chủng. Hổ phách thường ở dạng khối nhũ, màu sắc rất trong và đẹp. Hổ phách được người Trung Hoa sử dụng từ những năm 90 sau Công nguyên và được khai thác, buôn bán rộng rãi từ thế kỷ 13.

Đông y cho rằng hổ phách có tác dụng an thần, định kinh, lợi tiểu..., đeo bên mình thường xuyên sẽ giúp tăng cường sức khỏe. Hổ phách thường được chế tác thành những đồ trang sức như nhẫn, vòng, hoa tai...

Căn phòng hổ phách nổi tiếng do vua nước Phổ là Friedrich Wilheim I tặng cho vua nước Nga Piere Đại đế được mệnh danh là kỳ quan thứ 8 của thế giới. Nó được chạm trổ và dát toàn bằng hổ phách. Căn phòng được đặt trong Cung điện Mùa Đông, nhưng trong Chiến tranh thế giới thứ 2 đã bị phát xít Đức cướp đi. Số phận của căn phòng hổ phách ra sao hiện giờ vẫn là một bí mật.

Đá thạch anh được con người phát hiện từ gần 300.000 năm trước, là loại tinh thể nhiều màu hồng, tím rất bắt mắt. Nhiều dấu tích cho thấy con người thời kỳ tiền sử đã biết sử dụng thạch anh làm đồ trang sức. Từ xa xưa, thạch anh đã được coi là một loại đá có khả năng chữa bệnh. Thạch anh tím có thể chữa bệnh mất ngủ, giúp con người giữ được niềm tin và lòng dũng cảm. Trang sức đá thạch anh hồng giúp con người tăng cường thể lực và tinh thần. Nhiều loại đá thạch anh được dùng trong các thiết bị massage để day vào các huyệt đạo giúp lưu thông khí huyết và điều tiết năng lượng. Người Hy Lạp cổ sử dụng những chiếc cốc làm bằng đá thạch anh đỏ và cho rằng nó sẽ giúp lọc chất độc, hoặc uống rượu mà không bị say.

Ngọc lục bảo là loại đá có màu xanh lam (do lượng crôm trong đá tạo nên). Ngọc lục bảo rất hiếm vì sự hình thành của nó đòi hỏi những điều kiện địa chất rất đặc biệt. Từ 2.000 năm trước, con người đã sử dụng ngọc lục bảo như một thứ tiền tệ để trao đổi và làm đồ trang sức. Những nhà tiên tri thường sử dụng ngọc lục bảo như một vật giúp họ tiên đoán được tương lai. Người ta cho rằng ngọc lục bảo có khả năng dự báo bệnh tật (màu sắc của ngọc lục bảo thay đổi tùy theo tình trạng sức khỏe của người đeo).

Đá saphia có nhiều màu sắc được con người sử dụng từ 800 năm trước Công nguyên. Đá saphia có nhiều ở Ấn Độ, Miến Điện, Himalaya. Áp suất và nhiệt độ lòng đất làm cho ôxit nhôm kết tinh thành những viên đá saphia đẹp màu trắng. Một lượng nhỏ các khoáng chất khác, chẳng hạn sắt và crôm, làm cho saphia có sắc xanh, đỏ, vàng, hồng, tím, da cam hoặc lục nhạt. Người xưa quan niệm đeo đá saphia sẽ ngăn được ma quỷ. Có thời kỳ các thầy thuốc cổ đại dùng saphia để chữa các chứng bệnh liên quan đến cơ, xương khớp, đau đầu, đau bụng, chảy máu cam...

Ngọc topaz là một loại đá quý có màu vàng, trong suốt. Theo truyền thuyết, topaz là một trong những viên đá che chở con người chống lại các dịch bệnh, vết thương, đột tử, những phép thuật tiêu cực, sự đố kỵ và những ý nghĩ điên rồ. Topaz còn được đeo để giúp giảm cân, chữa các bệnh về hệ tiêu hóa .






Đá peridot: Nhiều tài liệu cho thấy nữ hoàng Ai Cập Cleopatra rất thích đá peridot. Đây là loại đá quý hiếm sinh ra từ núi lửa, có màu xanh hơi vàng. Đá peridot chất lượng được khai thác ở các vùng như Arizona, Nauy, khu vực biển Hồng Hải. Người xưa tin việc đặt đá này lên giường sẽ tốt cho hệ thần kinh, làm giảm cơn giận dữ và những hành động tiêu cực. Người La Mã tin đá peridot sẽ giúp họ yêu đời mỗi khi cảm thấy chán nản, và có khả năng chữa bệnh về gan, đau thần kinh tọa, đau lưng .

Đá carnelian: Tên loại đá này có nghĩa là sự sống. Người xưa cho rằng carnelian có khả năng chữa bệnh. Carnelian làm giảm sự giận dữ và có thể cầm máu khi bị thương.






 
Đá muối Himalaya: Có giải thuyết: Cách đây hàng chục triệu năm Tây Tạng là một vùng biển, vì thế loại đá muối ở Himalaya là một quà tặng đặc biệt của tạo hóa. Đá muối Himalaya được cho là tinh khiết, không chỉ hấp dẫn bởi màu sắc vô cùng đa dạng mà còn có công dụng chữa nhiều bệnh. Nó giúp cơ thể cân bằng năng lượng, giảm các chứng đau đầu mệt mỏi, thậm chí hỗ trợ cho hoạt động của tim, phổi, thận.

Ngoài ra còn rất nhiều loại đá khác được con người sử dụng như đồ trang sức và bảo vệ sức khỏe như đá beryl (màu xanh, vàng) giúp mạng lại sự vui vẻ, có tác dụng cho tim mạch và cột sống; đá bloodstone được người Hy Lạp coi là máu của Chúa Jesus, có tác dụng cầm máu vết thương, giúp những người leo núi tăng cường sức lực; đá mã não giúp tăng trí nhớ, sự kiên nhẫn và sức chịu đựng;...

Cho đến ngày nay, quan niệm về khả năng chữa trị bệnh của các loại đá của người xưa vẫn chưa được khoa học hiện đại kiểm chứng. Ngoài tác dụng làm đồ trang sức thì các tính năng chữa bệnh của chúng vẫn còn là một ẩn số.

Mới đây, các nhà khoa học Pháp đã tìm thấy nhiều bằng chứng cho thấy một số loại đá có khả năng trao đổi năng lượng. Thậm chí họ còn chứng minh rằng đá không phải là một tĩnh vật mà có thể “thở”, vận động và tiềm ẩn nhiều nguồn năng lượng có tác động đến con người.

(Theo Sức Khỏe & Đời Sống)

Hình ảnh lấy từ trang: camxahoc.com.vn
»»  đọc tiếp

1 tháng 5, 2007

Câu lạc bộ “người nam châm”

Nguồn: Tuổi trẻ Chủ nhật, ngày 29/04/2007


Câu lạc bộ “người nam châm”
TTCT - Ngày 22-4, tại Nhà văn hóa Thiếu nhi quận Đống Đa (Hà Nội) diễn ra buổi biểu diễn hết sức kỳ lạ của cả trăm “người nam châm”, trước sự chứng kiến của hàng ngàn người cùng rất nhiều nhà khoa học trong và ngoài nước.

Người biểu diễn là những học viên của lớp học cảm xạ, một lớp học độc đáo và duy nhất ở nước ta. Sau buổi biểu diễn là lễ ra mắt của câu lạc bộ có cái tên hết sức lạ lùng: câu lạc bộ của những cảm xạ viên Hà Nội.


Buổi biểu diễn

* Đây là một hiện tượng hoàn toàn có thật và hết sức kỳ lạ. Trên thế giới cũng từng nhắc đến những hiện tượng “người nam châm”, song rất hiếm nhắc đến người có khả năng hút những đồ vật khác ngoài kim loại như đĩa sứ, bát sứ, thậm chí chai nước... nghĩa là những thứ phi kim loại. Vậy mà ở Việt Nam, hiện tại rất nhiều người có khả năng hút được đồ vật phi kim loại và có lẽ những người làm sách kỷ lục Guinness cần phải đến Việt Nam ghi nhận nơi đây có nhiều “người nam châm” nhất thế giới.
Ông Vũ Thế Khanh - tổng giám đốc Liên hiệp Khoa học công nghệ ứng dụng
* Trước kia, ở phường Chương Dương (Hà Nội) cũng có một bé gái 12 tuổi có khả năng hút thìa sắt, đĩa sứ. Tuy nhiên, khả năng của cháu bé này là do bẩm sinh. Trong các tài liệu về yoga cũng nhắc đến khả năng hút đồ vật, nhưng phải tập luyện rất lâu và có căn cơ mới thành công được. Việc ở nước ta đào tạo được nhiều người có khả năng hút đồ vật thì quả là kỳ lạ và lý thú. Đây là vấn đề mới của khoa học, sẽ mở ra chân trời mới cho các nhà khoa học nghiên cứu những khả năng đặc biệt của con người và vũ trụ.
Nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải
Sau bài phát biểu của các nhà khoa học về những khả năng đặc biệt của con người và lợi ích của việc khai thác khả năng ấy để phục vụ cộng đồng, hàng trăm cảm xạ viên đã thực hiện các bài tập đưa cơ thể về trạng thái vô thức trên nền nhạc dân tộc là chầu văn và trống cơm. Sau 30 phút tập theo nhạc, cả trăm học viên cởi áo bước lên sân khấu.
Những người phục vụ vác cả rổ thìa, nĩa kim loại, bàn là, sắt cục, chai nước, đĩa, bát sứ... đính khắp người những học viên cảm xạ. Kỳ lạ thay, cơ thể những cảm xạ viên này như những cục nam châm đa năng, hút tất cả các vật trong nhiều giờ đồng hồ. Một nhà khoa học người Pháp chứng kiến hiện tượng này đã phải thốt lên: “Kỳ lạ quá! Đất nước và con người các bạn thật vô cùng kỳ lạ!”. Nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải, người từng chứng kiến hầu hết những chuyện lạ ở Việt Nam, cũng phải công nhận: “Đây là hiện tượng không những vô cùng kỳ lạ ở nước ta mà cả trên thế giới”.

Người đào tạo ra hàng loạt “người nam châm” cho cuộc biểu diễn này là bác sĩ đông y Dư Quang Châu. Bác sĩ Châu là người từng có năm năm (từ 1992-1996) theo học môn cảm xạ của Trung tâm Nghiên cứu y năng lượng tại Monaco (Pháp).

Sau khi về nước, ông đã cùng một số cộng sự thực hiện chương trình “Việt Nam hóa” môn cảm xạ. Được sự bảo trợ của Liên hiệp Khoa học công nghệ tin học ứng dụng, đề tài nghiên cứu “Thực nghiệm dưỡng sinh năng lượng cảm xạ học” của ông đã ra đời.

Mục đích của đề tài này là nhằm triển khai phương pháp phòng chống bệnh bằng sự luyện tập phương pháp rung động thư giãn với năng lượng cảm xạ học, khai thác những người có khả năng về cảm xạ và xây dựng năng lượng cảm xạ học thành môn dưỡng sinh có hệ thống, góp phần bổ sung kinh nghiệm chẩn đoán và điều trị y học cổ truyền VN.
Việc rèn luyện theo môn cảm xạ học chủ yếu nhằm nâng cao sức khỏe, chữa bệnh, phát hiện những khả năng đặc biệt để ứng dụng vào các lĩnh vực khác của đời sống liên quan đến phong thủy như tìm mạch nước ngầm, mỏ quặng, xây dựng, kiến trúc, phát hiện các loại tia bức xạ... Đây cũng chính là những lợi ích của môn cảm xạ học mà các nước phương Tây đã sử dụng từ nhiều năm nay.


Người phục vụ đang sắp muỗng, nĩa lên cơ thể “người nam châm”
Tuy nhiên, bác sĩ Dư Quang Châu lại đào tạo thử nghiệm các cảm xạ viên bằng những phương pháp... không giống ai, đó là sử dụng nhạc chầu văn và trống cơm để làm nền cho các bài tập tạo năng lượng tăng đột biến trong cơ thể người luyện tập. Nguồn năng lượng sinh học này dồi dào đến mức có thể khiến cơ thể của các cảm xạ viên biến thành những cục nam châm, hút được các đồ vật.

Các nước phương Tây, từ Hi Lạp cổ đại, đã sử dụng rộng rãi môn cảm xạ học và ứng dụng vào đời sống, nhưng từ xưa đến nay chưa thấy nhắc đến chuyện tạo ra được “người nam châm” như bác sĩ Châu của Việt Nam. Từ đây, các nhà khoa học đặt câu hỏi: Phải chăng âm nhạc truyền thống Việt Nam có khả năng cao trong việc kích hoạt năng lượng sinh học?



Diễn viên Phát Triệu hay   “người nam châm”?
Bác sĩ Nguyễn Xuân Canh như một khối nam châm khổng
Lợi ích của cảm xạ học

Diễn viên Phát Triệu, người tham gia lớp học cảm xạ cho hay: “Chưa biết sẽ khám phá được nhiều hay ít sự bí ẩn trong cơ thể mình, nhưng trước mắt thấy tinh thần sảng khoái, sức khỏe dồi dào, bệnh tật như tan biến. Trước khi theo học môn cảm xạ, ông thường bị stress vì áp lực công việc, lại mệt mỏi với căn bệnh huyết áp.
Môn cảm xạ không những tạo ra nguồn năng lượng dồi dào cho cơ thể mà còn làm sống dậy khả năng tự chữa bệnh của ông. Nhạc sĩ Trần Tiến cũng là môn đồ nhiệt tình của môn cảm xạ học. Sau mỗi buổi biểu diễn mệt mỏi, sau mỗi đêm thức khuya sáng tác, ông lại tiếp thêm sinh khí cho cơ thể bằng các bài tập cảm xạ và càng học cảm xạ ông càng bị thu hút. Hiện tại, cơ thể của Trần Tiến có thể hút được các vật bằng sứ.

Theo tiếng Pháp, cảm xạ là radiesthesie. Radius có nghĩa là tia sáng, tia xạ, còn
aisthêsis là nhạy cảm. Như vậy, cảm xạ là khả năng nhạy cảm của con người đối với các tia bức xạ từ các vật thể phát ra. Theo cảm xạ học, bất kỳ vật thể nào, dù là sinh vật, thực vật hay khoáng vật cũng đều phát ra bức xạ. Các bức xạ lan truyền theo đủ mọi hướng trong không gian, chúng đi xuyên qua mọi vật và tác động đến nhà cảm xạ. Đây là nguồn thông tin mà nhà cảm xạ phải phân tích để nhận biết. Khi đó, phản ứng cơ thể của nhà cảm xạ sẽ được truyền sang các dụng cụ cảm xạ như con lắc, đũa và chúng khuếch đại những phản ứng đó thành các loại chuyển động có hình dạng khác nhau.
Chính bài tập nâng cao nguồn nội lực của cơ thể đã vô tình biến các học viên thành những “người nam châm” hết sức đặc biệt. Mặc dù, theo giáo trình giảng dạy, nâng cao khả năng nhạy cảm bằng rung động thư giãn mới là bài học đầu tiên, song việc tạo ra lực hút các đồ vật của các cảm xạ viên là thách thức rất lớn đối với các nhà khoa học trong và ngoài nước trong việc đi tìm lời lý giải...

Bộ môn cảm xạ học của bác sĩ Châu đã mở lớp đào tạo cảm xạ cho rất nhiều trẻ tật nguyền ở cả Nam lẫn Bắc. Một số em bị câm điếc, qua tập luyện đã nói được, nghe được. Tại buổi biểu diễn hút thìa, nĩa ở Nhà văn hóa Thiếu nhi quận Đống Đa, những người có mặt rất cảm động khi chứng kiến những em tật nguyền ở Trung tâm nhân đạo Phúc Tuệ (Hà Nội) biểu diễn bài hút kim loại. Từ khi tham gia môn học này, sức khoẻ các em tăng lên rất nhanh. Các em yêu đời và tin tưởng hơn vào tương lai.

Tại buổi biểu diễn đặc biệt này, bác sĩ Nguyễn Xuân Canh là người mang đến nhiều ngạc nhiên nhất. Sau khi thực hiện xong bài múa vô thức, người ông biến thành cục nam châm khổng lồ, có thể hút chặt cả trăm chiếc thìa, nĩa cùng các vật dụng khác. Ông Canh đã thực hiện thí nghiệm dùng năng lượng cảm xạ cơ thể để bảo quản hoa quả. Trước sự theo dõi của các nhà khoa học, ông đã dùng năng lượng sinh học của mình tác động lên quả quýt khiến nó luôn ở trạng thái tươi suốt một tháng.
Sau hai tháng tác động, quả quýt này quắt lại, không bị thối, mốc mà vẫn giữ được màu vàng tươi. Từ thí nghiệm này, bác sĩ Canh đặt ra giả thuyết về cơ chế tự ướp xác của thiền sư Vũ Khắc Minh, Vũ Khắc Trường ở chùa Đậu (xã Nguyễn Trãi, Thường Tín, Hà Tây) và thiền sư Như Trí ở chùa Tiêu Sơn (Bắc Ninh), rồi cả trái tim xá lợi cứng như kim cương của hòa thượng Thích Quảng Đức (sau khi tự thiêu). Phải chăng các thiền sư đã tự ướp xác bằng cách dùng năng lượng của chính mình để tác động lên thân thể mình?

Trong buổi biểu diễn hút đồ vật của các cảm xạ viên, còn có một báo cáo rất thú vị, khiến chị em có cơ thể “quá khổ” quan tâm. Chị Vũ Hạnh Nga, sau 19 ngày tập luyện theo hướng dẫn của các nhà cảm xạ, đã giảm được 5kg. Với bài tập giảm béo, những người béo sợ nhất bài... nhịn ăn.
Tuy nhiên, khi tập cảm xạ, các nguồn năng lượng trong cơ thể được khơi dậy và cơ thể tích cực “đốt” năng lượng sẵn có mà không cần đến lượng thức ăn nạp hằng ngày nữa. Sau nhiều ngày không ăn uống gì, chỉ uống nước và tập cảm xạ, chị Nga vẫn đi làm bình thường, vẫn phóng xe máy và sức khỏe không hề bị ảnh hưởng. Bác sĩ Châu cho biết sắp tới ông sẽ mở một lớp tập cảm xạ giảm béo cho chị em có thể trọng cỡ 100-200kg tham gia.

PHẠM NGỌC DƯƠNG
»»  đọc tiếp