Nguồn: Tuổi trẻ Chủ nhật, ngày 20/05/2007
TTCT - Cảm xạ học là một môn học còn rất mới ở VN. Sau khi Tuổi Trẻ Cuối Tuần (số ra ngày 29-4-2007) đăng bài “Câu lạc bộ “người nam châm” nói về những người theo học môn học này thì nhận rất nhiều thông tin phản hồi, thậm chí là tranh luận. vì vậy, chúng tôi tìm gặp BS Dư Quang Châu, người đầu tiên đem môn cảm xạ học về VN, để làm rõ những thắc mắc của bạn đọc.
Ai cũng có thể hút thìa, đĩa?
* Thưa ông, có nhiều người cho rằng không cần phải học cảm xạ, họ cũng có thể dính dao, đĩa vào người. Có thật như vậy không?
- Tôi đã đọc tất cả bài báo nói về cảm xạ học. Tôi cũng chưa hề nói chỉ những người học cảm xạ mới hút được những đồ vật kim loại và phi kim.
Gắn muỗng vào người chỉ là trò chơi của những người tập cảm xạ. Tôi cũng đã khẳng định tại VN rất nhiều người làm được điều này nhưng tất cả thì không! Song, không phải vì nhiều người làm được mà phủ nhận hoàn toàn cảm xạ học. Điều đó cũng vội vã và không khách quan.
Tôi tình cờ phát hiện khả năng hút thìa muỗng khi dạy cảm xạ học ở Ba Lan. Và từ đó thử thì thấy ở VN rất nhiều người làm được. Kênh VTV3 của Đài truyền hình VN khi phát chương trình có người hút được đồ vật trong mục “Những chuyện lạ VN” tôi xem và đã phát biểu đó là “những chuyện không lạ ở VN”. Tuy nhiên, có tập vẫn hơn. Một số báo đăng mấy người không học cảm xạ cũng có thể hút được, nhưng số lượng chỉ vài cái thìa, đĩa.
Nếu học cảm xạ, khả năng hút sẽ mạnh hơn. Bởi học viên của tôi có người hút được vật rất nặng. Những người hoài nghi nói rằng giữ được vật treo lủng lẳng trên người là nhờ mồ hôi và gờ của cơ thể. Cũng có thể một số người không trung thực, khi biểu diễn cố tình nhờ như thế mà làm được. Song với những đồ vật nặng, việc dùng gờ của cơ thể là khó. Không nên lấy việc hút thìa đĩa để đánh giá cảm xạ vì đó chỉ là thú chơi thôi.
* Như vậy cái gì giúp cơ thể người hút được đồ vật?
- Sở dĩ một số người có khả năng hút đồ vật là do trong họ có nguồn từ trường mạnh. Còn với người bình thường có luyện tập, sự hút dính đồ vật là do sức mạnh tiềm tàng được khơi dậy nhờ quán tưởng, vận khí... giống khí công.
* Vậy cảm xạ học khác khí công ở chỗ nào?
- Ở trạng thái mà chúng tôi gọi là rung động thư giãn. Ở trạng thái đó con người lắng nghe được những rung động của cơ thể từ đó điều chỉnh chúng, tìm đến sự cân bằng, trước hết về tinh thần, tiếp theo là phát huy những năng lượng tiềm tàng của cơ thể.
* Thật ra nói điều này nghe rất mơ hồ. Cảm xạ học có những động tác giống... lên đồng và lại phải dùng nhạc để mọi người nhảy? Tại sao lại phải làm như vậy?
- Ban đầu tôi cũng thấy giống lên đồng. Tuy nhiên, âm nhạc đã được chứng minh có tác dụng rất lớn lên tâm trạng của con người. Đôi khi nghe bản nhạc hay, tâm hồn con người có thể trào dâng một tâm trạng rất lạ, người ta hướng thiện, cảm giác đau đớn, buồn hận tan biến. Thay vào đó là niềm xúc động, trạng thái đó mơ hồ, như trống rỗng nếu ta đa cảm, hay nói cách khác, bài hát giúp chúng ta đi vào trạng thái lâng lâng.
Đó là những giây phút thăng hoa của tâm hồn. Theo cảm xạ học, những giây phút đó rất đáng quí. Tôi đã nghiên cứu đưa một số bài chầu văn, một số bản nhạc của Trịnh Công Sơn để làm nền, người tập được hướng dẫn làm những động tác tự do. Nhảy rất tốt cho cơ thể, nhất là khi nhảy với cả trái tim, nghĩa là không nhớ phải có động tác này, động tác kia, mà nhảy theo cái tự nhiên nhất của mình.
Tất cả để vươn tới trạng thái rung động thư giãn. Nó giống như thiền động. Chỉ có điều cảm xạ cho phép con người thực hiện những động tác tự thân. Đây là biện pháp thư giãn tốt bậc nhất.
* Rất nhiều người muốn đi học cảm xạ giống như một liệu pháp giống yoga. Vậy cơ sở khoa học của cảm xạ học là gì?
- Trong mỗi con người luôn tồn tại những loại năng lượng nhất định, chúng ta vẫn gọi là năng lượng sinh học. Điều này giúp khoa học hiện đại có thể ghi được những xung động ở não, làm điện tim... Tương tự, mọi vật thể như mạch nước, khoáng sản, thực vật, động vật cùng con người đều rung động do từ trường Trái đất tác động, nhờ đó mà vật thể có thể thu được năng lượng và phát tán năng lượng ra bên ngoài.
Sự phát xạ này được nhà nghiên cứu André de Bélizal (Pháp) gọi là sóng hình dạng. Cảm xạ học là nghiên cứu những phát xạ này để phục vụ đời sống con người. Ở Liên Xô trước đây, cảm xạ học đã được đặt ra như một lĩnh vực cần nghiên cứu. Viện Địa chất Matxcơva đã từng đem cảm xạ học ứng dụng trong nghiên cứu địa chất, sinh lý học với các tên tuổi như giáo sư Ogilvy, Bogomolov, Tareyev, Simonov...
Cảm xạ học không thể chữa ung thư!
* Theo ông, cảm xạ học có khả năng tác động tốt đối với sức khỏe con người nếu tập đúng? Ông đã có thống kê về số lượng người tập, số người thành công?
- Hiện đã có khoảng gần 150.000 người theo học các lớp tập cảm xạ. Cụ thể bao nhiêu người tập không thành công thì tôi chưa có điều kiện nghiên cứu kỹ nhưng khẳng định là có một tỉ lệ nhất định. Không phải ai đi tu cũng thành chính quả. Nhưng tỉ lệ thành công, theo tôi, cũng không nhỏ vì không hề quảng cáo, thậm chí còn ngại quảng bá mà số người tự giới thiệu nhau tìm đến các khóa học cảm xạ vẫn đông. Cảm xạ cũng giống khí công, được nhiều người tin và có tác dụng từ nhiều đời.
* Mục đích chính khiến ông tổ chức các lớp học cảm xạ là gì? Số tiền ông thu được có phải là rất lớn?
- Mục đích chính là rèn luyện sức khỏe. Cảm xạ học tôi dạy chỉ như một liệu pháp dưỡng sinh. Tất cả những người đến các lớp học cảm xạ của tôi đều vì một mục đích đơn giản: nâng cao sức khỏe. Và với một môn người ta không phải ai cũng tin thì không thể thu nhiều tiền. Học phí chỗ tôi là tự nguyện, nộp để duy trì hoạt động của lớp như thuê phòng, trả tiền điện nước là chính. Mục đích lập lớp của tôi là giúp mọi người điều chỉnh sự cân bằng của cơ thể, tạo một chỗ chơi để giảm stress, từ đó nâng cao sức khỏe. Việc cho hút dao đĩa chỉ là một trong những hoạt động vui như thế.
* Cảm xạ học có thể chữa được bệnh không?
- Theo quan niệm phương Đông, con người được tạo ra bởi sự hòa hợp âm dương. Đông y điều trị bệnh cũng lấy cân bằng âm dương làm trọng. Khi cân bằng rồi thì bệnh tự lui. Đó là cách điều trị từ gốc. Cảm xạ học tìm cách để con người đi vào trạng thái rung động thư giãn, từ đó kích thích cơ thể tự cân bằng. Nó chỉ giải quyết những bệnh đơn giản như trầm cảm, rối loạn thần kinh thực vật...
* Như vậy, với những loại bệnh cơ thể không thể tự điều chỉnh thì cảm xạ vô tác dụng?
- Đúng. Tuy nhiên, cùng với cảm xạ tôi cũng hướng dẫn học viên cách tiết thực, điều hòa chế độ ăn uống, giải độc để cảm xạ học có thể hỗ trợ điều trị các bệnh tiểu đường, rối loạn tiêu hóa, gút, thừa cân... Nhiều người rối loạn tiêu hóa nặng tập cảm xạ đã khỏi hoặc giảm hẳn. Bệnh béo phì thì đặc biệt hiệu quả. Cảm xạ không thể tự nó chữa các bệnh nguy hiểm như ung thư, tiểu đường mà chỉ có khả năng hỗ trợ.
* Gần đây, một vài tờ báo chê bai môn cảm xạ học của ông. Vậy việc dạy cảm xạ học của ông có xu hướng như thế nào?
- Thật ra những vấn đề mới thì bao giờ cũng có nghi kỵ. Đó là điều dễ hiểu. Gần đây báo chí có đưa một số bài viết cả khen và chê cảm xạ học. Tôi lấy cả những bài chê lên trang web www.camxahoc.vn để học viên và những người quan tâm về cảm xạ học tham khảo. Tôi làm cảm xạ vì cái tâm của mình. Khi có báo chê, phải nói thật tôi rất nản, định trở lại nước ngoài dạy. Nhưng những học viên họ nói không thấy ảnh hưởng gì từ những bài báo đó cả.
Vấn đề là thực tế họ cảm thấy. Cảm xạ học hiện nay chỉ như một biện pháp dưỡng sinh tâm thể, tạo cân bằng trong cơ thể, để người ta sống tốt đẹp hơn. Cảm xạ học đang tự chứng minh nó trong thực tế. Qua hơn 10 năm, hiện đã có 150.000 người học, trong đó có không ít trí thức. Nếu cảm xạ học không thật, tôi nghĩ người ta sớm hay muộn cũng sẽ quay lưng lại và rời bỏ nó thôi!
CẦM VĂN KÌNH thực hiện
»» đọc tiếp
TTCT - Cảm xạ học là một môn học còn rất mới ở VN. Sau khi Tuổi Trẻ Cuối Tuần (số ra ngày 29-4-2007) đăng bài “Câu lạc bộ “người nam châm” nói về những người theo học môn học này thì nhận rất nhiều thông tin phản hồi, thậm chí là tranh luận. vì vậy, chúng tôi tìm gặp BS Dư Quang Châu, người đầu tiên đem môn cảm xạ học về VN, để làm rõ những thắc mắc của bạn đọc.
Ai cũng có thể hút thìa, đĩa?
* Thưa ông, có nhiều người cho rằng không cần phải học cảm xạ, họ cũng có thể dính dao, đĩa vào người. Có thật như vậy không?
- Tôi đã đọc tất cả bài báo nói về cảm xạ học. Tôi cũng chưa hề nói chỉ những người học cảm xạ mới hút được những đồ vật kim loại và phi kim.
Gắn muỗng vào người chỉ là trò chơi của những người tập cảm xạ. Tôi cũng đã khẳng định tại VN rất nhiều người làm được điều này nhưng tất cả thì không! Song, không phải vì nhiều người làm được mà phủ nhận hoàn toàn cảm xạ học. Điều đó cũng vội vã và không khách quan.
Tôi tình cờ phát hiện khả năng hút thìa muỗng khi dạy cảm xạ học ở Ba Lan. Và từ đó thử thì thấy ở VN rất nhiều người làm được. Kênh VTV3 của Đài truyền hình VN khi phát chương trình có người hút được đồ vật trong mục “Những chuyện lạ VN” tôi xem và đã phát biểu đó là “những chuyện không lạ ở VN”. Tuy nhiên, có tập vẫn hơn. Một số báo đăng mấy người không học cảm xạ cũng có thể hút được, nhưng số lượng chỉ vài cái thìa, đĩa.
Nếu học cảm xạ, khả năng hút sẽ mạnh hơn. Bởi học viên của tôi có người hút được vật rất nặng. Những người hoài nghi nói rằng giữ được vật treo lủng lẳng trên người là nhờ mồ hôi và gờ của cơ thể. Cũng có thể một số người không trung thực, khi biểu diễn cố tình nhờ như thế mà làm được. Song với những đồ vật nặng, việc dùng gờ của cơ thể là khó. Không nên lấy việc hút thìa đĩa để đánh giá cảm xạ vì đó chỉ là thú chơi thôi.
* Như vậy cái gì giúp cơ thể người hút được đồ vật?
- Sở dĩ một số người có khả năng hút đồ vật là do trong họ có nguồn từ trường mạnh. Còn với người bình thường có luyện tập, sự hút dính đồ vật là do sức mạnh tiềm tàng được khơi dậy nhờ quán tưởng, vận khí... giống khí công.
* Vậy cảm xạ học khác khí công ở chỗ nào?
- Ở trạng thái mà chúng tôi gọi là rung động thư giãn. Ở trạng thái đó con người lắng nghe được những rung động của cơ thể từ đó điều chỉnh chúng, tìm đến sự cân bằng, trước hết về tinh thần, tiếp theo là phát huy những năng lượng tiềm tàng của cơ thể.
* Thật ra nói điều này nghe rất mơ hồ. Cảm xạ học có những động tác giống... lên đồng và lại phải dùng nhạc để mọi người nhảy? Tại sao lại phải làm như vậy?
- Ban đầu tôi cũng thấy giống lên đồng. Tuy nhiên, âm nhạc đã được chứng minh có tác dụng rất lớn lên tâm trạng của con người. Đôi khi nghe bản nhạc hay, tâm hồn con người có thể trào dâng một tâm trạng rất lạ, người ta hướng thiện, cảm giác đau đớn, buồn hận tan biến. Thay vào đó là niềm xúc động, trạng thái đó mơ hồ, như trống rỗng nếu ta đa cảm, hay nói cách khác, bài hát giúp chúng ta đi vào trạng thái lâng lâng.
Đó là những giây phút thăng hoa của tâm hồn. Theo cảm xạ học, những giây phút đó rất đáng quí. Tôi đã nghiên cứu đưa một số bài chầu văn, một số bản nhạc của Trịnh Công Sơn để làm nền, người tập được hướng dẫn làm những động tác tự do. Nhảy rất tốt cho cơ thể, nhất là khi nhảy với cả trái tim, nghĩa là không nhớ phải có động tác này, động tác kia, mà nhảy theo cái tự nhiên nhất của mình.
Tất cả để vươn tới trạng thái rung động thư giãn. Nó giống như thiền động. Chỉ có điều cảm xạ cho phép con người thực hiện những động tác tự thân. Đây là biện pháp thư giãn tốt bậc nhất.
* Rất nhiều người muốn đi học cảm xạ giống như một liệu pháp giống yoga. Vậy cơ sở khoa học của cảm xạ học là gì?
- Trong mỗi con người luôn tồn tại những loại năng lượng nhất định, chúng ta vẫn gọi là năng lượng sinh học. Điều này giúp khoa học hiện đại có thể ghi được những xung động ở não, làm điện tim... Tương tự, mọi vật thể như mạch nước, khoáng sản, thực vật, động vật cùng con người đều rung động do từ trường Trái đất tác động, nhờ đó mà vật thể có thể thu được năng lượng và phát tán năng lượng ra bên ngoài.
Sự phát xạ này được nhà nghiên cứu André de Bélizal (Pháp) gọi là sóng hình dạng. Cảm xạ học là nghiên cứu những phát xạ này để phục vụ đời sống con người. Ở Liên Xô trước đây, cảm xạ học đã được đặt ra như một lĩnh vực cần nghiên cứu. Viện Địa chất Matxcơva đã từng đem cảm xạ học ứng dụng trong nghiên cứu địa chất, sinh lý học với các tên tuổi như giáo sư Ogilvy, Bogomolov, Tareyev, Simonov...
Cảm xạ học không thể chữa ung thư!
* Theo ông, cảm xạ học có khả năng tác động tốt đối với sức khỏe con người nếu tập đúng? Ông đã có thống kê về số lượng người tập, số người thành công?
- Hiện đã có khoảng gần 150.000 người theo học các lớp tập cảm xạ. Cụ thể bao nhiêu người tập không thành công thì tôi chưa có điều kiện nghiên cứu kỹ nhưng khẳng định là có một tỉ lệ nhất định. Không phải ai đi tu cũng thành chính quả. Nhưng tỉ lệ thành công, theo tôi, cũng không nhỏ vì không hề quảng cáo, thậm chí còn ngại quảng bá mà số người tự giới thiệu nhau tìm đến các khóa học cảm xạ vẫn đông. Cảm xạ cũng giống khí công, được nhiều người tin và có tác dụng từ nhiều đời.
* Mục đích chính khiến ông tổ chức các lớp học cảm xạ là gì? Số tiền ông thu được có phải là rất lớn?
- Mục đích chính là rèn luyện sức khỏe. Cảm xạ học tôi dạy chỉ như một liệu pháp dưỡng sinh. Tất cả những người đến các lớp học cảm xạ của tôi đều vì một mục đích đơn giản: nâng cao sức khỏe. Và với một môn người ta không phải ai cũng tin thì không thể thu nhiều tiền. Học phí chỗ tôi là tự nguyện, nộp để duy trì hoạt động của lớp như thuê phòng, trả tiền điện nước là chính. Mục đích lập lớp của tôi là giúp mọi người điều chỉnh sự cân bằng của cơ thể, tạo một chỗ chơi để giảm stress, từ đó nâng cao sức khỏe. Việc cho hút dao đĩa chỉ là một trong những hoạt động vui như thế.
* Cảm xạ học có thể chữa được bệnh không?
- Theo quan niệm phương Đông, con người được tạo ra bởi sự hòa hợp âm dương. Đông y điều trị bệnh cũng lấy cân bằng âm dương làm trọng. Khi cân bằng rồi thì bệnh tự lui. Đó là cách điều trị từ gốc. Cảm xạ học tìm cách để con người đi vào trạng thái rung động thư giãn, từ đó kích thích cơ thể tự cân bằng. Nó chỉ giải quyết những bệnh đơn giản như trầm cảm, rối loạn thần kinh thực vật...
* Như vậy, với những loại bệnh cơ thể không thể tự điều chỉnh thì cảm xạ vô tác dụng?
- Đúng. Tuy nhiên, cùng với cảm xạ tôi cũng hướng dẫn học viên cách tiết thực, điều hòa chế độ ăn uống, giải độc để cảm xạ học có thể hỗ trợ điều trị các bệnh tiểu đường, rối loạn tiêu hóa, gút, thừa cân... Nhiều người rối loạn tiêu hóa nặng tập cảm xạ đã khỏi hoặc giảm hẳn. Bệnh béo phì thì đặc biệt hiệu quả. Cảm xạ không thể tự nó chữa các bệnh nguy hiểm như ung thư, tiểu đường mà chỉ có khả năng hỗ trợ.
* Gần đây, một vài tờ báo chê bai môn cảm xạ học của ông. Vậy việc dạy cảm xạ học của ông có xu hướng như thế nào?
- Thật ra những vấn đề mới thì bao giờ cũng có nghi kỵ. Đó là điều dễ hiểu. Gần đây báo chí có đưa một số bài viết cả khen và chê cảm xạ học. Tôi lấy cả những bài chê lên trang web www.camxahoc.vn để học viên và những người quan tâm về cảm xạ học tham khảo. Tôi làm cảm xạ vì cái tâm của mình. Khi có báo chê, phải nói thật tôi rất nản, định trở lại nước ngoài dạy. Nhưng những học viên họ nói không thấy ảnh hưởng gì từ những bài báo đó cả.
Vấn đề là thực tế họ cảm thấy. Cảm xạ học hiện nay chỉ như một biện pháp dưỡng sinh tâm thể, tạo cân bằng trong cơ thể, để người ta sống tốt đẹp hơn. Cảm xạ học đang tự chứng minh nó trong thực tế. Qua hơn 10 năm, hiện đã có 150.000 người học, trong đó có không ít trí thức. Nếu cảm xạ học không thật, tôi nghĩ người ta sớm hay muộn cũng sẽ quay lưng lại và rời bỏ nó thôi!
CẦM VĂN KÌNH thực hiện