14 tháng 8, 2007

Những bí ẩn của cuộc đời [ebook]

Cuốn sách này được thầy Châu (admin) giới thiệu trong chuyên mục Tủ Sách Mở của diễn đàn Cảm xạ học. Mời các bạn đọc online tại đây:

Diễn đàn camxahoc ; tại vn thu quan ; tai quangduc.com

>> Hoặc download ebook PRC tại đây

Tại chương 2, phần 1 có nói về nhà bác sỹ Mesmer (May 23, 1734 – March 5, 1815), người được gọi là "ông tổ" của Năng lượng Sinh Học khi lần đầu tiên vào năm 1779 có công phát hiện và đưa lên sân khấu khoa học cái mà ông gọi là: "từ tính động vật" (magnétisme animal) trong luận án bác sỹ y khoa của mình. Ông Mesmer được thầy Châu nhắc đến trong cuốn Rèn Luyện Tâm Thể, như là người đặt cục gạch đầu tiên nối kết khoa học với bộ môn năng lượng cảm xạ.

...Câu chuyện của ông Cayce có lẽ đã chấm dứt với bấy nhiêu đó, nếu ông Layne không nhìn thấy những triển vọng sâu xa của trường hợp đặc biệt này, và tìm cách khai thác trên địa hạt thực tế. Lịch sử của khoa thôi miên là điều quen thuộc đối với ông và ông đã từng biết những trường hợp tương tự đặt dưới sự điều trị của ông De Puysegur ở Pháp, ông này là vị kế nghiệp cho bác sĩ Mesmer, người đã khám phá ra khoa năng lượng sinh học.

Nói chung đây là một cuốn sách rất hay không thể bỏ qua :)

-PKD

Những Bí Ẩn Của Cuộc Đời

Tác giả: Dale Carnegie
Dịch giả: Nguyễn Hữu Kiệt
 
MỤC LỤC

Phần 1
1 - Một Triển Vọng Đáng Mừng
2 - Ông Edgar Cayce Dùng Thần Nhãn Để Khám Bệnh
3 - Giải Đáp Cho Những Vấn Đề Bí Hiểm Của Đời Người
4 - Vài Loại Quả Báo Xác Thân
5 - Quả Báo Của Sự Chế Nhạo

Phần 2
6 - Vài Cảm Tưởng Về Luật Quả Báo
7 - Quả Báo Treo
8 - Quả Báo Đối Với Sức Khỏe
9 - Kích Thước Mới Của Khoa Tâm Lý
10 - Những Hạng Người Khác Nhau

Phần 3
11 - Quả Báo Tâm Lý
12 - Nguyên Nhân Của Quái Trạng Tâm Lý
13 - Quả Báo Đối Với Hôn Nhân
14 - Những Thiếu Phụ Cô Đơn
15 - Thắc Mắc Về Vấn Đề Hôn Nhân

Phần 4
16 - Ngoại Tình Và Ly Dị
17 - Nghiệp Quả Giữa Cha Mẹ Và Con Cái
18 - Vài Nghiệp Quả Gia Đình
19 - Nhân Quả Đối Với Chức Nghiệp
20 - Phương Châm Trong Việc Chọn Nghề

Phần 5
21 - Bí Quyết Đào Tạo Khả Năng
22 - Tiềm Năng Của Con Người
23 - Khía Cạnh Của Luật Nhân Quả
24 - Một Phương Châm Xử Thế

>> Download ebook PRC tại đây

Một đoạn video ngắn về nhân vật chính trong sách, ông Edgar Cayce, người được cho là một trong những người chữa bệnh bằng NLSH nội bật nhất thế kỷ 20.

»»  đọc tiếp

6 tháng 8, 2007

Trong cơn “say” cảm xạ

Nguồn: Báo Sài Gòn Tiếp Thị, ngày 05.08.2007.

Phóng viên Sài Gòn Tiếp Thị đã ghi nhận bằng ảnh một buổi tập của lớp cảm xạ học trong khuôn viên Đại học Hồng Bàng. Lớp học này có khoảng 50 học viên. Mỗi buổi có 2 giờ lý thuyết và 45 phút múa vô thức theo những điệu nhạc dân gian không lời bình thường. Môi trường nhạc được giải thích là để giúp học viên tìm đến với sóng rung động của cơ thể trong tương quan với đất trời của từng người. Và họ sống lắng nghe chính họ trong trạng thái vô thức ấy.

Phan Quang thực hiện


Thầy Dư Quang Châu (áo trắng, giữa) múa mẫu
và làm khởi động cho các học viên đầu buổi thực hành



Cô gái này lịm dần về ý thức đối với ngoại cảnh, trở nên như người say lảo đảo và có thể ngã đổ bất cứ lúc nào. Một trợ lý của ông Châu phải đứng canh chừng


Học viên này “đi vào cõi không” nhanh nhất sau khi nhạc mở được 10 phút, anh cắm đầu xuống đất múa lộn ngược


Kiểu vặn vẹo của cô gái này được cô cho là cô cảm nhận được nhưng không hiểu sao không cưỡng lại được. Ông Châu cho biết nhìn cô trong trạng thái này là biết cô bị đau lưng, ông khuyên cô đi chụp X - quang. Kết quả là cô bị gai cột sống


Một học viên đang múa vô thức theo nhạc, quên mọi ngoại cảnh


Gần cuối buổi học, một điệu nhạc nhanh vang lên và các học viên múa bài thư giãn trước khi kết thúc. Tự nhiên, mọi người tươi tỉnh trở lại, như không có chuyện gì xảy ra trước đó
»»  đọc tiếp

3 tháng 6, 2007

Thử lý giải Cảm xạ học

Nguồn: Tri thức trẻ số 211, ngày 1/6/2007.



Bài viết này do tác giả Trịnh Tố Long đã nhiều năm gắn bó với bộ môn Năng lượng Cảm xạ, ông đã học tập và áp dụng cũng như thường xuyên luyện tập bộ môn này, với tâm tình của một người có cái tâm vì sức khỏe của mọi người ông đã nói lên những tâm tư, tình cảm của mình vào trong đó, chúng tôi trân trọng những tình cảm quí báu mà ông đã luôn dành cho cảm xạ, một bộ môn còn non trẻ ở Việt Nam, cám ơn ông và cũng cám ơn những ai đã và sắp bước vào lĩnh vực này (Tri Thức Trẻ số 211)

1. KHÔNG LẠ - RẤT LẠ

Không lạ là tôi, người viết bài này, từng nhiều năm theo học, luyện cảm xạ học đủ các lớp, được cấp… bằng đỏ từ năm 2001. Rất tốt cho sức khỏe thì khỏi nói – dĩ nhiên còn kết hợp nếp sống rèn luyện nhiều mặt. Do vậy, nhờ trời, chưa ngày nào phiền đến BHYT. Hay nữa, lại nhiều ca làm “thầy cấp cứu” bất đắc dĩ cho người thân. Chả thế, nhiều người gặp lại vui, vẫn nhắc ơn “thầy” . Thật vô duyên, nhưng xin lỗi, đã “mách” phải có “chứng”. Chẳng hạn lền lên chùa Đồng Yên Tử làm lễ trọng ngày 23-9-2002. Đêm trước nghỉ tại chùa Bảo Sái, vị lão thành tên tuổi NG.M.C bị cảm hàn, người chữa chỉ huơ tay “làm phép” 15 phút. Người bệnh vốn “cao thủ” từ rèn luyện, phải khen là không vừa…

Rất lạ là tháng 12-2006 vừa qua, báo chí Việt Nam tung tin, dẫn ảnh cả loạt “kỳ nhân” nhờ tập luyện cảm xạ mà hút dínhđược vật kim loại, phi kim trên mặt da cơ thể. Đây đâu còn là chuyện lạ giật gân mà thế giới chỉ biết đôi ba người do trời sinh. Vậy mà tại Việt Nam đã có công nghệ dạy học đại trà, mở ra hướng nghiên cứu mới lạ.

Nhạc sĩ nổi danh Trần Tiến làm thực nghiệm hút cả đĩa sứ, thìa, nĩa, còn cười hát, cử động mà không rơi. Ông nói đùa, có thể tổ chức buổi ca nhạc…thìa, nĩa… để người ta thấy ông vẫn tỉnh táo chứ khôgn có bị … thôi miên. Cũng như Tiến sĩ Vật lý Dũng, ở Ba Lan hút chai nước nặng vẫn mở mắt, miệng cười, chân bước… để tìm cơ chế hút giữa cảm xạ viên và trái đất cùng “kéo co”. Nghĩa là sao? Mất hoặc giảm sức hút của quả đất, vật bị hút hết trọng lượng. Còn người kéo co thẳng ắt phải đủ “siêu năng”…

Tôi bỗng nhớ, liên hệ đến kỳ công xây Kim tự tháp mà tới nay khoa học còn chưa hiểu hết.

2. NHỮNG NGHIÊN CỨU NGHIÊM TÚC

Nhà khoa học Dư Quang Châu người đặt nền móng, dày công phát triển môn cảm xạ học ở nước ta hiện nay dẫn ra nhiều tư liệu về các công trình khác thuộc các nền văn minh loài người trên hành tinh xưa nay để rộng đường tham khảo khi nghiên cứu khả năng tiềm ẩn kỳ diệu của con người. Nói đâu xa bên nước bạn Campuchia, các công trình bằng đá vĩ đại Angco xây ở thế kỷ XI. Vương triều Khme, nhân lực không nhiều, hàng vạn, hàng ngàn những khối đá nặng một vài chục tấn, đưa lên độ cao 30-40 mét. Đền thờ thần Jupiter tại Baalbek, Libăng có nền móng là ba khối đá tảng lớn nhất do con người dựng nên, mỗi khối ước nặng trên ngàn tấn.

Và dấu hỏi về con người kiểm soát trọng lực không chỉ đặt ra với người cổ đại. Bác sĩ Dư Quang Châu dẫn chứng một biệt thự đátên là Coral Castle tại Florida Hoa Kỳ. Ông Edward Leedskalrin dân nhập cư gốcLatvia, năm 1920 bắt đầu xây. Ông một mình, tay không, bí mật xây về đêm. Không một ai lấy đá ở đâu, vận chuyển, đục đẽo, chạm trổ, lắp ghép… bằng cách nào.

Hiện khách đang được vào tham quan quen gọi là lâu đài San hô. Đáng ngạc nhiên nhất có: Một cột hình tháp nặng 28 tấn. Khối đá nặng nhất trong dinh thự tính được 35 tấn. Tấm đá cánh cổng nặng 9 tấn, đóng mở cửa chỉ cần ấn nhẹ ngón tay từ xa ở góc tường phía đông. Tường đá quanh vườn cao 2, 4 mét. Các tháp dọc tường hình lưỡi liềm cao 6,1 mét v…v… Một số hàng xóm trong khuHomestead tình cờ thấy được tảng đá lớn bay lơ lửng trên trời như những khinh khí cầu vậy.

Ông Leedskalrin tuyệt đồi giữ kín việc mình làm, chỉ lộ ra một câu: “Tôi đã khám phá ra bí mật xây Kim tự tháp. Đã biết làm thế nào người Ai Cập, Pêru, Yucatan, Mêxico… di chuyển, nâng hạ được các khối đá nặng cả ngàn tấn…”

Tại nhiều nước, phải kể trước hết là Mỹ, Nga, từ thời Liên Xô, Pháp, Trung Quốc… từ đầu thế kỷ trước đã đặc biệt coi trọng việc nghiên cứu khả năng tiềm ẩn trong con người. Khả năng đó thời ăn lông ở lỗ con người còn giỏi hơn bất cứ loài vật nào, nhưng giảm dần và đến nay thi… lặn sâu, nằm trong khoảng 17 tỷ nơron thần kinh, ta mới chỉ dùng được chưa tới 10%. Nó bật ra là thành nhà ngoại cảm: Tìm mộ, chữa bệnh, nhận thông tin vũ trụ, kiểm soát lực hút v…v… Những khả năng, việc làm mà người bình thường khó chấp nhận, việc làm mà người bình thường khó chấp nhận nổi. Nó bật ra có thể do bẩm sinh – rất hãn hữu, do tu luyện lâu ngày – các lớp đào tạo khí công, cảm xạ, và do một tai nạn gì đó như Bích Hằng bị chó dại cắn v…v… Gần đây, một gương mặt cảm xạ ngoại cảm mới: Đoàn Việt Tiến, anh đang thực hiện đề án tìm lại phần mộ và dựng lại chân dung các vị vua qua nhiều triều đại của đất nước. Theo anh, người chết hàng ngàn năm trước vẫn tồn tại trước vẫn tồn tại mãi mãi sóng năng lượng gene di truyền. Sóng này hiện rõ hình ảnh, anh nhìn bằng tâm thức theo phương pháp cảm xạ năng lượng.

3. KHOA HỌC MỚI: CẢM XẠ ĐỊA SINH HỌC

Gọi là “mới” do ở ta chưa được nghiên cứu, phổ cập kiến thức và thực hành thiết thực trong đời sống hàng ngày của mọi người dân. Thực ra, một phần của lĩnh vực này là 3.000 năm trước đã ra đời ở Trung Hoa cổ đại, gọi là Phong thủy.

Bác sĩ Dư Quang Châu thời gian qua được mời đi thăm, làm việc tại nhiều nước Âu, Mỹ. Ông giới thiệu trước hội nghị nhiều loại máy rất hiện đại: Tìm mạch nước ngầm, tia ác xạ trong lòng đất, trên không gian, lấy hướng nhà, đo đạc sinh khí nơi làm việc, phòng ngủ v…v…

Học Cảm xạ Địa sinh học cho ta cái nhìn khoa học cho ta cái nhìn khoa học tổng quát, lại rất cụ thể. Chẳng hạn, giường nằm đầu hướng Bắc cho giấc ngủ sâu, yên vì thuận tuần hòan với từ trường trái đất. Đầu hướng Tây dễ bị mộng mị, dễ buồn phiền… Theo GSTS Vũ Hoan, Phó chủ tịch Liên hiệp các hội KHKT Hà Nội, là chủ tịch HĐKH cảm xạ, thì cảm xạ học nói chung, cảm xạ địa sinh học nói riêng là một khoa học mở, bao gồm nhiều lĩnh vực và luôn phát triển sáng tạo, phục vụ hết sức thiết thực cho con người trong mỗi gia đình và toàn xã hội. Ở nước ta việc nghiên cứu và ứng dụng còn quá chậm chạp và hạn hẹp. Trên tờ Thời báo New York ngày 11-10-1967 tiết lộ, các chuyên gia cảm xạ đã dạy lính thủy đánh bộ Mỷ dùng phương pháp cảm xạ để tìm mạch nước ngầm nơi đóng quân, phát hiện địa đạo, hầm kho vũ khí, bẫy mìn, nơi cất giấu lương thực, hầm bí mật của Quân giải phóng và nhân dân ta.

Ở nước ta, mới năm vừa qua, các phương tiện truyền thông đưa tin rầm rộ về một kỹ sư sáng chế máy dò tia đất, nguồn nước. Đó chính là nguyên lý cảm xạ mà một cảm xạ viên thạo việc nào cũng… dò được bằng con lắc, đũa cảm xạ, thậm chí bằng bức xạ từ đôi tay với một chạc cây chữ Y như các Tổ cảm xạ thời cổ đại (xem Tri Thức Trẻ tháng 5- 2003, bài “Dưỡng sinh bằng năng lượng cảm xạ”) đã từng ra cả các mỏ khoáng sản, những tên tù vượt ngục, nới cất giấu của ăn trộm, hỏi về giờ cát hung, ngày lành, tháng tốt, năm xung, tuổi hạn v…v… để “có thờ có thiêng, có kiêng có lành” – các cụ ta xưa giải tỏa tâm lý như thế.

Thế nhưng, sống giữa thời khoa học công nghệ ngày nay, dân số, mức sống và tuổi thọ không ngừng được nâng cao, lại giảm nhanh sự hài hòa, cân bằng sinh thái giữa con người và thiên nhiên. Sự hòa đồng Thiên – Địa – Nhân hợp nhất trong vũ trụ chịu ảnh hưởng do môi trường ô nhiễm nặng nề. Con số đau lòng của Tổ chưa Y tế Thế giới cho thấy hàng năm có tới 47 triệu người chết, thì 75%chết là do ô nhiểm môi trường và nếp sống. Có làng ung thư, cả xí nghiệp trường học hàng trăm công nhân, học sinh… bị ngộ độc.

Nghiên cứu và tập luyện cảm xạ học mọi người bình thường nam nữ, thuộc đũ lứa tuổi đều có thể trang bị cho mình cách sống phòng vệ cho bản thân, gia đình và góp phần tích cực cho xã hội hội nhập thời nay.

4. SỨC SỐNG MỚI CỦA TUỔI TRẺ

Trước đây, lớp học cảm xạ hầu hết là các ông bà có tuổi ốm yếu, người trẻ thì cũng vì bệnh tật tìm đến. Nay khác hẳn, lễ ra mắt của Câu lạc bộ cảm xạ học trẻ Hà Nội. Ban chủ nhiệm toàn các cô, các cậu mới ngoài hai mươi, toàn đại học và trên đại học. Cô chủ nhiệm Nguyễn Thị Thanh Thủy – kỹ sư kinh tế trẻ măng, mới ra trường, vừa học xong khóa 36 cảm xạ gồm trên 200 học viên.

Hỏi chuyện vài bạn, họ trả lời gần giống nhau: Học cảm xạ là nhất cữ lưỡng tiện, rung động thư giãn mươi phút ngày ngày thay cho môn tập phức tạp này khác mất cả tiếng đồng hồ, tập ngay nơi làm việc giữa giờ, giải lao cho khí huyết lưu thông… đầu óc minh mẫn, những cú sốc tâm sinh lý trong đời thường. Ngoài mong muốn “cho mình”, họ còn ước ao “cho cộng đồng” – hoạt động ngoài giờ như việc làm từ thiện theo phương pháp cảm xạ địa sinh học.

Có 3 học viên báo cáo thu hoạch rất hay. Anh Cao Văn Tiến, là một bác sĩ, ở 62 Dư Hàng, Hải Phòng ra hiệu sách, thấy sách cảm xạ hay, nội dung khoa học rất rộng, liền “tầm sư”, không ngờ “đắc đạo”, vợ con cao tay hơn, giúp người thân chữa cả bệnh hiểm nghèo kết quả, dùng dụng cụ cảm xạ tìm sinh khí, phát hiện ác xạ để triệt tiêu… Chị Vũ H.N ở Thanh Xuân trong số triệu bà con “thừa cân” đang xuân phơi phới, theo yêu cầu bức xúc, thì tiết lộ mình xả bỏ nhanh 5kílô theo phương pháp cảm xạ của thầy Dư Quang Châu. Đề tài thực hành của học viên Nguyễn Xuân Canh lại là 2 quả quất vật chứng. Một quả thối nát, quả kia tươi vài tuần, nay tóp lại là nhờ “ướp” bằng năng lượng cảm xạ. Ông ví như trường hợp hai chú cháu nhà sư Vũ Khắc Trường ở chùa Đậu, Hà Tây – như đã có lần Tri Thức Trẻ giới thiệu hai vị có thể “ướp” bằng Lửa tam muội khí công – một phương thưíc ướp xác độc đáo Việt Nam.

Trịnh Tố Long

Tri Thức Trẻ số 211 – ngày 01-06-2007
(Chuyên san của báo Tiền Phong)

Nguồn: camxahoc.com.vn
»»  đọc tiếp

22 tháng 5, 2007

Cảm xạ học như một liệu pháp dưỡng sinh

Nguồn: Tuổi trẻ Chủ nhật, ngày 20/05/2007

TTCT - Cảm xạ học là một môn học còn rất mới ở VN. Sau khi Tuổi Trẻ Cuối Tuần (số ra ngày 29-4-2007) đăng bài “Câu lạc bộ “người nam châm” nói về những người theo học môn học này thì nhận rất nhiều thông tin phản hồi, thậm chí là tranh luận. vì vậy, chúng tôi tìm gặp BS Dư Quang Châu, người đầu tiên đem môn cảm xạ học về VN, để làm rõ những thắc mắc của bạn đọc.

Ai cũng có thể hút thìa, đĩa?

* Thưa ông, có nhiều người cho rằng không cần phải học cảm xạ, họ cũng có thể dính dao, đĩa vào người. Có thật như vậy không?


- Tôi đã đọc tất cả bài báo nói về cảm xạ học. Tôi cũng chưa hề nói chỉ những người học cảm xạ mới hút được những đồ vật kim loại và phi kim.

Gắn muỗng vào người chỉ là trò chơi của những người tập cảm xạ. Tôi cũng đã khẳng định tại VN rất nhiều người làm được điều này nhưng tất cả thì không! Song, không phải vì nhiều người làm được mà phủ nhận hoàn toàn cảm xạ học. Điều đó cũng vội vã và không khách quan.

Tôi tình cờ phát hiện khả năng hút thìa muỗng khi dạy cảm xạ học ở Ba Lan. Và từ đó thử thì thấy ở VN rất nhiều người làm được. Kênh VTV3 của Đài truyền hình VN khi phát chương trình có người hút được đồ vật trong mục “Những chuyện lạ VN” tôi xem và đã phát biểu đó là “những chuyện không lạ ở VN”. Tuy nhiên, có tập vẫn hơn. Một số báo đăng mấy người không học cảm xạ cũng có thể hút được, nhưng số lượng chỉ vài cái thìa, đĩa.

Nếu học cảm xạ, khả năng hút sẽ mạnh hơn. Bởi học viên của tôi có người hút được vật rất nặng. Những người hoài nghi nói rằng giữ được vật treo lủng lẳng trên người là nhờ mồ hôi và gờ của cơ thể. Cũng có thể một số người không trung thực, khi biểu diễn cố tình nhờ như thế mà làm được. Song với những đồ vật nặng, việc dùng gờ của cơ thể là khó. Không nên lấy việc hút thìa đĩa để đánh giá cảm xạ vì đó chỉ là thú chơi thôi.

* Như vậy cái gì giúp cơ thể người hút được đồ vật?

- Sở dĩ một số người có khả năng hút đồ vật là do trong họ có nguồn từ trường mạnh. Còn với người bình thường có luyện tập, sự hút dính đồ vật là do sức mạnh tiềm tàng được khơi dậy nhờ quán tưởng, vận khí... giống khí công.

* Vậy cảm xạ học khác khí công ở chỗ nào?

- Ở trạng thái mà chúng tôi gọi là rung động thư giãn. Ở trạng thái đó con người lắng nghe được những rung động của cơ thể từ đó điều chỉnh chúng, tìm đến sự cân bằng, trước hết về tinh thần, tiếp theo là phát huy những năng lượng tiềm tàng của cơ thể.

* Thật ra nói điều này nghe rất mơ hồ. Cảm xạ học có những động tác giống... lên đồng và lại phải dùng nhạc để mọi người nhảy? Tại sao lại phải làm như vậy?


- Ban đầu tôi cũng thấy giống lên đồng. Tuy nhiên, âm nhạc đã được chứng minh có tác dụng rất lớn lên tâm trạng của con người. Đôi khi nghe bản nhạc hay, tâm hồn con người có thể trào dâng một tâm trạng rất lạ, người ta hướng thiện, cảm giác đau đớn, buồn hận tan biến. Thay vào đó là niềm xúc động, trạng thái đó mơ hồ, như trống rỗng nếu ta đa cảm, hay nói cách khác, bài hát giúp chúng ta đi vào trạng thái lâng lâng.

Đó là những giây phút thăng hoa của tâm hồn. Theo cảm xạ học, những giây phút đó rất đáng quí. Tôi đã nghiên cứu đưa một số bài chầu văn, một số bản nhạc của Trịnh Công Sơn để làm nền, người tập được hướng dẫn làm những động tác tự do. Nhảy rất tốt cho cơ thể, nhất là khi nhảy với cả trái tim, nghĩa là không nhớ phải có động tác này, động tác kia, mà nhảy theo cái tự nhiên nhất của mình.

Tất cả để vươn tới trạng thái rung động thư giãn. Nó giống như thiền động. Chỉ có điều cảm xạ cho phép con người thực hiện những động tác tự thân. Đây là biện pháp thư giãn tốt bậc nhất.

* Rất nhiều người muốn đi học cảm xạ giống như một liệu pháp giống yoga. Vậy cơ sở khoa học của cảm xạ học là gì?

- Trong mỗi con người luôn tồn tại những loại năng lượng nhất định, chúng ta vẫn gọi là năng lượng sinh học. Điều này giúp khoa học hiện đại có thể ghi được những xung động ở não, làm điện tim... Tương tự, mọi vật thể như mạch nước, khoáng sản, thực vật, động vật cùng con người đều rung động do từ trường Trái đất tác động, nhờ đó mà vật thể có thể thu được năng lượng và phát tán năng lượng ra bên ngoài.

Sự phát xạ này được nhà nghiên cứu André de Bélizal (Pháp) gọi là sóng hình dạng. Cảm xạ học là nghiên cứu những phát xạ này để phục vụ đời sống con người. Ở Liên Xô trước đây, cảm xạ học đã được đặt ra như một lĩnh vực cần nghiên cứu. Viện Địa chất Matxcơva đã từng đem cảm xạ học ứng dụng trong nghiên cứu địa chất, sinh lý học với các tên tuổi như giáo sư Ogilvy, Bogomolov, Tareyev, Simonov...

Cảm xạ học không thể chữa  ung thư!

* Theo ông, cảm xạ học có khả năng tác động tốt đối với sức khỏe con người nếu tập đúng? Ông đã có thống kê về số lượng người tập, số người thành công?

- Hiện đã có khoảng gần 150.000 người theo học các lớp tập cảm xạ. Cụ thể bao nhiêu người tập không thành công thì tôi chưa có điều kiện nghiên cứu kỹ nhưng khẳng định là có một tỉ lệ nhất định. Không phải ai đi tu cũng thành chính quả. Nhưng tỉ lệ thành công, theo tôi, cũng không nhỏ vì không hề quảng cáo, thậm chí còn ngại quảng bá mà số người tự giới thiệu nhau tìm đến các khóa học cảm xạ vẫn đông. Cảm xạ cũng giống khí công, được nhiều người tin và có tác dụng từ nhiều đời.

* Mục đích chính khiến ông tổ chức các lớp học cảm xạ là gì? Số tiền ông thu được có phải là rất lớn?

- Mục đích chính là rèn luyện sức khỏe. Cảm xạ học tôi dạy chỉ như một liệu pháp dưỡng sinh. Tất cả những người đến các lớp học cảm xạ của tôi đều vì một mục đích đơn giản: nâng cao sức khỏe. Và với một môn người ta không phải ai cũng tin thì không thể thu nhiều tiền. Học phí chỗ tôi là tự nguyện, nộp để duy trì hoạt động của lớp như thuê phòng, trả tiền điện nước là chính. Mục đích lập lớp của tôi là giúp mọi người điều chỉnh sự cân bằng của cơ thể, tạo một chỗ chơi để giảm stress, từ đó nâng cao sức khỏe. Việc cho hút dao đĩa chỉ là một trong những hoạt động vui như thế.

* Cảm xạ học có thể chữa được bệnh không?


- Theo quan niệm phương Đông, con người được tạo ra bởi sự hòa hợp âm dương. Đông y điều trị bệnh cũng lấy cân bằng âm dương làm trọng. Khi cân bằng rồi thì bệnh tự lui. Đó là cách điều trị từ gốc. Cảm xạ học tìm cách để con người đi vào trạng thái rung động thư giãn, từ đó kích thích cơ thể tự cân bằng. Nó chỉ giải quyết những bệnh đơn giản như trầm cảm, rối loạn thần kinh thực vật...

* Như vậy, với những loại bệnh cơ thể không thể tự điều chỉnh thì cảm xạ vô tác dụng?

- Đúng. Tuy nhiên, cùng với cảm xạ tôi cũng hướng dẫn học viên cách tiết thực, điều hòa chế độ ăn uống, giải độc để cảm xạ học có thể hỗ trợ điều trị các bệnh tiểu đường, rối loạn tiêu hóa, gút, thừa cân... Nhiều người rối loạn tiêu hóa nặng tập cảm xạ đã khỏi hoặc giảm hẳn. Bệnh béo phì thì đặc biệt hiệu quả. Cảm xạ không thể tự nó chữa các bệnh nguy hiểm như ung thư, tiểu đường mà chỉ có khả năng hỗ trợ.

* Gần đây, một vài tờ báo chê bai môn cảm xạ học của ông. Vậy việc dạy cảm xạ học của ông có xu hướng như thế nào?

- Thật ra những vấn đề mới thì bao giờ cũng có nghi kỵ. Đó là điều dễ hiểu. Gần đây báo chí có đưa một số bài viết cả khen và chê cảm xạ học. Tôi lấy cả những bài chê lên trang web www.camxahoc.vn để học viên và những người quan tâm về cảm xạ học tham khảo. Tôi làm cảm xạ vì cái tâm của mình. Khi có báo chê, phải nói thật tôi rất nản, định trở lại nước ngoài dạy. Nhưng những học viên họ nói không thấy ảnh hưởng gì từ những bài báo đó cả.

Vấn đề là thực tế họ cảm thấy. Cảm xạ học hiện nay chỉ như một biện pháp dưỡng sinh tâm thể, tạo cân bằng trong cơ thể, để người ta sống tốt đẹp hơn. Cảm xạ học đang tự chứng minh nó trong thực tế. Qua hơn 10 năm, hiện đã có 150.000 người học, trong đó có không ít trí thức. Nếu cảm xạ học không thật, tôi nghĩ người ta sớm hay muộn cũng sẽ quay lưng lại và rời bỏ nó thôi!

CẦM VĂN KÌNH thực hiện
»»  đọc tiếp

10 tháng 5, 2007

Buổi sinh hoạt đầu tiên của CLB Cảm xạ Hà Nội Trẻ

Chiều chủ nhật 06 tháng 05 năm 2007 là buổi sinh hoạt đầu tiên của các cảm xạ viên cũ mới của Hà Thành; nhưng thật bất ngờ buổi sinh hoạt nội bộ biến thành buổi sinh hoạt khoa học với sự hiện diện của nhiều nhà khoa học và các cơ quan ngôn luận...

Không có gì có thể nói trước được... theo dự kiến buổi sinh hoạt đầu tiên của Câu lạc bộ Cảm xạ Hà Nội Trẻ được diễn ra với sự có mặt những cảm xạ viên cũ mới từ trước đến nay, nhưng đùng một cái ngoài những cảm xạ viên còn nhiều người chưa hề biết về bộ môn cảm xạ mà chỉ được biết qua trang web của cảm xạ đã từ đâu kéo đến để tham gia. Hội đồng khoa học của bộ môn Năng lượng Cảm xạ gồm Giáo sư- Tiến sĩ Vũ Hoan, Giáo sư- Tiến sĩ Phạm Đức Dương, Phó Giáo sư- Tiến sĩ Nguyễn Thanh Tùng, nhà khoa học Nguyễn Phúc Giác Hải và các thạc sĩ, bác sĩ của bộ môn đều có mặt đầy đủ, ngoài ra các phóng viên báo chí của thủ đô cũng có mặt...

Kỹ sư Hoàng Quang Vinh là một người gắn bó với cảm xạ từ trước nay thông báo với chúng tôi là có mua máy đo RFI (bạn có thể tham khảo trên trang web của cảm xạ) nhân dịp này sẽ đem ra giới thiệu và thử nghiệm cho mọi người tham khảo, và người được thử nghiệm là cô Hoàng Thị Thiêm người thường được gọi là người có con mắt thứ 3, và những thay đổi trên hình ảnh của máy đã phần nào cho thấy có những điều cho chúng ta cần quan tâm nghiên cứu tiếp...



Sau đây là một số hình ảnh:

»»  đọc tiếp

6 tháng 5, 2007

'Phù phép' cho hoa quả tươi lâu

Nguồn: Ngoisao.net , ngày 4/5/2007.

Sau 5 tháng, trái quất được ông Canh truyền năng lượng vẫn còn giữ nguyên sắc vàng tươi, bên ngoài vỏ hơi nhăn nheo nhưng bên trong vẫn mọng nước. Trái quất còn lại không được truyền năng lượng đã thối đen, bé quắt lại và lốm đốm mốc trắng...

Vốn là một giáo viên cấp 2, về hưu với tiền sử bệnh cao huyết áp khá nặng, ông Nguyễn Xuân Canh ở số 2 ngách 13 ngõ 179 phố Đội Cấn, Hà Nội, cùng một số ông bạn già theo học một lớp cảm xạ dưỡng sinh để nâng cao sức khoẻ. Sau 4 năm chăm chỉ luyện tập theo những phương pháp của thày Dư Quang Châu, chủ nhiệm bộ môn Cảm xạ học thuộc Liên hiệp Khoa học công nghệ và tin học ứng dụng, ông Canh thấy người khoẻ hẳn ra. Không chỉ vậy, ông Canh còn thể có truyền năng lượng của mình để chữa bệnh cho người nhà. Điều làm ông cảm thấy rất lý thú nữa là hàng ngày, ông có thể dùng năng lượng cảm xạ làm cho các loại hoa quả, thực phẩm tươi lâu hơn.

Tết năm ngoái, lớp cảm xạ gặp mặt đầu xuân. Thấy cây quất ra trái vàng óng rất đẹp, một người đề xuất ý tưởng thực hành truyền năng lượng cảm xạ vào quả quất xem kết quả thế nào. Ông Canh chọn hai quả chín đều, to như nhau mang về. Ba ngày sau đó, mỗi ngày ông Canh áp dụng phương pháp "nâng khí gọi màu", truyền năng lượng ra bàn tay rồi truyền vào một quả quất, quả còn lại để riêng một chỗ. Rồi ông để hai quả vào hai chỗ xa nhau, thỉnh thoảng bỏ ra theo dõi sự thay đổi.

5 tháng sau, ông mang hai quả ra đối chiếu và ghi lại những khác biệt. Trái quất được truyền năng lượng sau 5 tháng vẫn còn giữ nguyên sắc vàng tươi, bên ngoài vỏ hơi nhăn nheo nhưng bên trong vẫn mọng nước, trái quất còn lại không được truyền năng lượng đã thối đen, bé quắt lại, lốm đốm mốc trắng, nhỏ bằng một phần ba trái kia. Ông Canh đem kết quả trình bày với nhóm bạn học cảm xạ, trong đó có một ông bạn cũng thử nghiệm và có kết quả tương tự.

Từ đó, ông Canh thường xuyên sử dụng cách truyền năng lượng vào những loại hoa quả vợ con mua về để giúp chúng tươi ngon lâu hơn, truyền cho hoa và các loại cây cảnh trong nhà... Tất cả đều có kết quả tươi tốt lâu hơn bình thường.

"Nếu không theo học cảm xạ, bản thân tôi chắc cũng không tin chuyện này. Ngày xưa, nếu có ai làm được như thế, thế nào cũng bị gán cho cái tội phù phép, bùa ám... làm mê tín dị đoan", ông Canh nói. Cảm thấy rất lý thú trước những điều hữu ích mà cảm xạ đem lại, ông Canh rất chăm chỉ rèn luyện và có thể chữa được cho con cháu, người quen những bệnh đơn giản như đau đầu, sốt, viêm nhiễm nhẹ...

Cách đây 2 năm, một chương trình thử nghiệm áp dụng cảm xạ để kích thích tăng trưởng và phòng trừ sâu bệnh cho thảo mộc được thực hiện tại Câu lạc bộ Trang trại TP HCM. Ông Phùng Hữu Hạt, Chủ nhiệm Câu lạc bộ lúc đầu bán tín, bán nghi, nhưng những kết quả ban đầu đã khiến ông thay đổi hẳn suy nghĩ. Gần 50 nhà khoa học và chủ trang trại đã tiến hành ứng dụng cảm xạ học trên 100 cây nhãn, mục đích là đưa năng lượng của môi trường tác động vào cây nhãn giúp nó phát triển tốt. Các nhà cảm xạ đã cuốn dây đồng quanh thân cây để hút "đạm" và tạo môi trường cục bộ tốt cho cây phát triển tự nhiên

Họ đã dùng con lắc để gần sát cây nhãn và “hỏi” con lắc: sóng xoay theo chiều nào? Nên cuốn bao nhiêu vòng dây đồng cho cây? Cuốn theo chiều nào? Đầu dây đồng nên hướng về đâu?.. Con lắc “trả lời” thế nào thì làm theo thế ấy. Tiếp đến là cắm đầu âm của sợi dây đồng xuống đất, đầu dương lên trời và bẻ cho đầu dây trên xoay về hướng bắc. Một năm sau, những cây nhãn có cuốn dây đồng cho trái to đều hơn, bóng hơn và cây ít sâu bệnh hơn những cây không cuốn sợi dây đồng. Thử nghiệm biện pháp này trên cây mai cũng cho thấy hoa đẹp hơn, rực rỡ hơn; trên một nhánh mít đang bị sâu bệnh thì một thời gian sau thấy nhánh mít đó giảm hẳn sâu bệnh; hoặc dùng biện pháp này để bón đúng nhu cầu phân cho cây trồng, hay để tìm những nơi có nguồn nước ngầm… cũng đạt một số kết quả khả quan.

Một đề tài tương tự là "trồng lúa bằng nhân điện” trên các cánh đồng ở tỉnh Hà Tây, Bắc Ninh, Vĩnh Phúc... Những thửa lúa này lúc trồng cũng trải qua các công đoạn truyền thống và điều kiện thổ nhưỡng, giống, nước cũng không có gì đặc biệt. Điểm khác biệt chỉ là cách trồng lúa truyền thống phải bón phân, phun thuốc trừ sâu, còn lúa trồng bằng năng lượng sinh học thì hoàn toàn không cần. Hằng ngày, những người có khả năng truyền năng lượng sinh học sẽ đến nhìn lúa trên thửa ruộng đó khoảng 1-2 phút. Các ruộng lúa “bón bằng mắt” nằm sát những thửa ruộng được chăm sóc theo cách bình thường. Cuối vụ, lúa “bón bằng mắt” lên xanh tốt như lúa trồng bón phân, xịt thuốc, năng suất đạt 5-6 tấn/ha, nhưng lúa “năng lượng sinh học” cho thóc sạch, gạo sạch, lâu thiu, còn độ thơm dẻo thì như lúa bình thường. Đất trồng lúa “năng lượng sinh học” vẫn đảm bảo độ màu mỡ chứ không bị bạc màu như cách canh tác thông thường.

Ngọc Hà
»»  đọc tiếp

5 tháng 5, 2007

Đeo đá quý để chữa bệnh

Nguồn: Sức Khỏe & Đời Sống, ngày 5-5-2007

Các hạt đá quý không chỉ dùng làm đẹp mà còn ảnh hưởng đến trạng thái tinh thần và sức khỏe của bạn. Chẳng hạn, người xưa cho rằng thạch anh tím cải thiện chứng mất ngủ, saphia chữa bệnh đau đầu.

Từ xa xưa, người cổ đại đã biết dùng đá quý để chữa bệnh. Họ tin rằng đá quý có khả năng điều chỉnh sự mất cân bằng trong cơ thể và tạo nên năng lượng bên trong con người. Các bậc vua chúa đã dùng đá quý như một vật tượng trưng cho sức mạnh và quyền lực. Họ đeo đá quý quanh đầu với niềm tin chúng sẽ giúp trở nên thông thái hơn. Người Hy Lạp, Ai Cập, La Mã cổ đại thì dùng đá quý như những tấm bùa để bảo vệ bản thân.

Các loại đá quý thường được dùng trong những nghi thức thuộc về tâm linh. Chúng được đặt lên người khi massage, hoặc cho vào nước uống, nước tắm nhằm chuyển hóa năng lượng, giúp bảo vệ con người khỏi bị thương, tăng khả năng thần giao cách cảm...

Các bác sĩ chuyên về phương pháp chữa bệnh bằng đá cho rằng những viên đá có khả năng thu hút năng lượng từ suy nghĩ của con người, nên có tác dụng chữa bệnh. Người ta còn dùng những viên đá nhiều màu sắc, phản chiếu ánh sáng của thiên nhiên để làm tăng sức mạnh của cơ thể. Phương pháp này dựa trên sự hài hòa, trao đổi năng lượng giữa hai vật thể khác nhau, đó là đá và cơ thể con người. Dưới đây là một số loại đá quý và tính năng của chúng.

Hổ phách (còn gọi là huyết phách, minh phách) là nhựa đã hóa thạch của một loài thông cổ ngày nay đã tuyệt chủng. Hổ phách thường ở dạng khối nhũ, màu sắc rất trong và đẹp. Hổ phách được người Trung Hoa sử dụng từ những năm 90 sau Công nguyên và được khai thác, buôn bán rộng rãi từ thế kỷ 13.

Đông y cho rằng hổ phách có tác dụng an thần, định kinh, lợi tiểu..., đeo bên mình thường xuyên sẽ giúp tăng cường sức khỏe. Hổ phách thường được chế tác thành những đồ trang sức như nhẫn, vòng, hoa tai...

Căn phòng hổ phách nổi tiếng do vua nước Phổ là Friedrich Wilheim I tặng cho vua nước Nga Piere Đại đế được mệnh danh là kỳ quan thứ 8 của thế giới. Nó được chạm trổ và dát toàn bằng hổ phách. Căn phòng được đặt trong Cung điện Mùa Đông, nhưng trong Chiến tranh thế giới thứ 2 đã bị phát xít Đức cướp đi. Số phận của căn phòng hổ phách ra sao hiện giờ vẫn là một bí mật.

Đá thạch anh được con người phát hiện từ gần 300.000 năm trước, là loại tinh thể nhiều màu hồng, tím rất bắt mắt. Nhiều dấu tích cho thấy con người thời kỳ tiền sử đã biết sử dụng thạch anh làm đồ trang sức. Từ xa xưa, thạch anh đã được coi là một loại đá có khả năng chữa bệnh. Thạch anh tím có thể chữa bệnh mất ngủ, giúp con người giữ được niềm tin và lòng dũng cảm. Trang sức đá thạch anh hồng giúp con người tăng cường thể lực và tinh thần. Nhiều loại đá thạch anh được dùng trong các thiết bị massage để day vào các huyệt đạo giúp lưu thông khí huyết và điều tiết năng lượng. Người Hy Lạp cổ sử dụng những chiếc cốc làm bằng đá thạch anh đỏ và cho rằng nó sẽ giúp lọc chất độc, hoặc uống rượu mà không bị say.

Ngọc lục bảo là loại đá có màu xanh lam (do lượng crôm trong đá tạo nên). Ngọc lục bảo rất hiếm vì sự hình thành của nó đòi hỏi những điều kiện địa chất rất đặc biệt. Từ 2.000 năm trước, con người đã sử dụng ngọc lục bảo như một thứ tiền tệ để trao đổi và làm đồ trang sức. Những nhà tiên tri thường sử dụng ngọc lục bảo như một vật giúp họ tiên đoán được tương lai. Người ta cho rằng ngọc lục bảo có khả năng dự báo bệnh tật (màu sắc của ngọc lục bảo thay đổi tùy theo tình trạng sức khỏe của người đeo).

Đá saphia có nhiều màu sắc được con người sử dụng từ 800 năm trước Công nguyên. Đá saphia có nhiều ở Ấn Độ, Miến Điện, Himalaya. Áp suất và nhiệt độ lòng đất làm cho ôxit nhôm kết tinh thành những viên đá saphia đẹp màu trắng. Một lượng nhỏ các khoáng chất khác, chẳng hạn sắt và crôm, làm cho saphia có sắc xanh, đỏ, vàng, hồng, tím, da cam hoặc lục nhạt. Người xưa quan niệm đeo đá saphia sẽ ngăn được ma quỷ. Có thời kỳ các thầy thuốc cổ đại dùng saphia để chữa các chứng bệnh liên quan đến cơ, xương khớp, đau đầu, đau bụng, chảy máu cam...

Ngọc topaz là một loại đá quý có màu vàng, trong suốt. Theo truyền thuyết, topaz là một trong những viên đá che chở con người chống lại các dịch bệnh, vết thương, đột tử, những phép thuật tiêu cực, sự đố kỵ và những ý nghĩ điên rồ. Topaz còn được đeo để giúp giảm cân, chữa các bệnh về hệ tiêu hóa .






Đá peridot: Nhiều tài liệu cho thấy nữ hoàng Ai Cập Cleopatra rất thích đá peridot. Đây là loại đá quý hiếm sinh ra từ núi lửa, có màu xanh hơi vàng. Đá peridot chất lượng được khai thác ở các vùng như Arizona, Nauy, khu vực biển Hồng Hải. Người xưa tin việc đặt đá này lên giường sẽ tốt cho hệ thần kinh, làm giảm cơn giận dữ và những hành động tiêu cực. Người La Mã tin đá peridot sẽ giúp họ yêu đời mỗi khi cảm thấy chán nản, và có khả năng chữa bệnh về gan, đau thần kinh tọa, đau lưng .

Đá carnelian: Tên loại đá này có nghĩa là sự sống. Người xưa cho rằng carnelian có khả năng chữa bệnh. Carnelian làm giảm sự giận dữ và có thể cầm máu khi bị thương.






 
Đá muối Himalaya: Có giải thuyết: Cách đây hàng chục triệu năm Tây Tạng là một vùng biển, vì thế loại đá muối ở Himalaya là một quà tặng đặc biệt của tạo hóa. Đá muối Himalaya được cho là tinh khiết, không chỉ hấp dẫn bởi màu sắc vô cùng đa dạng mà còn có công dụng chữa nhiều bệnh. Nó giúp cơ thể cân bằng năng lượng, giảm các chứng đau đầu mệt mỏi, thậm chí hỗ trợ cho hoạt động của tim, phổi, thận.

Ngoài ra còn rất nhiều loại đá khác được con người sử dụng như đồ trang sức và bảo vệ sức khỏe như đá beryl (màu xanh, vàng) giúp mạng lại sự vui vẻ, có tác dụng cho tim mạch và cột sống; đá bloodstone được người Hy Lạp coi là máu của Chúa Jesus, có tác dụng cầm máu vết thương, giúp những người leo núi tăng cường sức lực; đá mã não giúp tăng trí nhớ, sự kiên nhẫn và sức chịu đựng;...

Cho đến ngày nay, quan niệm về khả năng chữa trị bệnh của các loại đá của người xưa vẫn chưa được khoa học hiện đại kiểm chứng. Ngoài tác dụng làm đồ trang sức thì các tính năng chữa bệnh của chúng vẫn còn là một ẩn số.

Mới đây, các nhà khoa học Pháp đã tìm thấy nhiều bằng chứng cho thấy một số loại đá có khả năng trao đổi năng lượng. Thậm chí họ còn chứng minh rằng đá không phải là một tĩnh vật mà có thể “thở”, vận động và tiềm ẩn nhiều nguồn năng lượng có tác động đến con người.

(Theo Sức Khỏe & Đời Sống)

Hình ảnh lấy từ trang: camxahoc.com.vn
»»  đọc tiếp

1 tháng 5, 2007

Câu lạc bộ “người nam châm”

Nguồn: Tuổi trẻ Chủ nhật, ngày 29/04/2007


Câu lạc bộ “người nam châm”
TTCT - Ngày 22-4, tại Nhà văn hóa Thiếu nhi quận Đống Đa (Hà Nội) diễn ra buổi biểu diễn hết sức kỳ lạ của cả trăm “người nam châm”, trước sự chứng kiến của hàng ngàn người cùng rất nhiều nhà khoa học trong và ngoài nước.

Người biểu diễn là những học viên của lớp học cảm xạ, một lớp học độc đáo và duy nhất ở nước ta. Sau buổi biểu diễn là lễ ra mắt của câu lạc bộ có cái tên hết sức lạ lùng: câu lạc bộ của những cảm xạ viên Hà Nội.


Buổi biểu diễn

* Đây là một hiện tượng hoàn toàn có thật và hết sức kỳ lạ. Trên thế giới cũng từng nhắc đến những hiện tượng “người nam châm”, song rất hiếm nhắc đến người có khả năng hút những đồ vật khác ngoài kim loại như đĩa sứ, bát sứ, thậm chí chai nước... nghĩa là những thứ phi kim loại. Vậy mà ở Việt Nam, hiện tại rất nhiều người có khả năng hút được đồ vật phi kim loại và có lẽ những người làm sách kỷ lục Guinness cần phải đến Việt Nam ghi nhận nơi đây có nhiều “người nam châm” nhất thế giới.
Ông Vũ Thế Khanh - tổng giám đốc Liên hiệp Khoa học công nghệ ứng dụng
* Trước kia, ở phường Chương Dương (Hà Nội) cũng có một bé gái 12 tuổi có khả năng hút thìa sắt, đĩa sứ. Tuy nhiên, khả năng của cháu bé này là do bẩm sinh. Trong các tài liệu về yoga cũng nhắc đến khả năng hút đồ vật, nhưng phải tập luyện rất lâu và có căn cơ mới thành công được. Việc ở nước ta đào tạo được nhiều người có khả năng hút đồ vật thì quả là kỳ lạ và lý thú. Đây là vấn đề mới của khoa học, sẽ mở ra chân trời mới cho các nhà khoa học nghiên cứu những khả năng đặc biệt của con người và vũ trụ.
Nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải
Sau bài phát biểu của các nhà khoa học về những khả năng đặc biệt của con người và lợi ích của việc khai thác khả năng ấy để phục vụ cộng đồng, hàng trăm cảm xạ viên đã thực hiện các bài tập đưa cơ thể về trạng thái vô thức trên nền nhạc dân tộc là chầu văn và trống cơm. Sau 30 phút tập theo nhạc, cả trăm học viên cởi áo bước lên sân khấu.
Những người phục vụ vác cả rổ thìa, nĩa kim loại, bàn là, sắt cục, chai nước, đĩa, bát sứ... đính khắp người những học viên cảm xạ. Kỳ lạ thay, cơ thể những cảm xạ viên này như những cục nam châm đa năng, hút tất cả các vật trong nhiều giờ đồng hồ. Một nhà khoa học người Pháp chứng kiến hiện tượng này đã phải thốt lên: “Kỳ lạ quá! Đất nước và con người các bạn thật vô cùng kỳ lạ!”. Nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải, người từng chứng kiến hầu hết những chuyện lạ ở Việt Nam, cũng phải công nhận: “Đây là hiện tượng không những vô cùng kỳ lạ ở nước ta mà cả trên thế giới”.

Người đào tạo ra hàng loạt “người nam châm” cho cuộc biểu diễn này là bác sĩ đông y Dư Quang Châu. Bác sĩ Châu là người từng có năm năm (từ 1992-1996) theo học môn cảm xạ của Trung tâm Nghiên cứu y năng lượng tại Monaco (Pháp).

Sau khi về nước, ông đã cùng một số cộng sự thực hiện chương trình “Việt Nam hóa” môn cảm xạ. Được sự bảo trợ của Liên hiệp Khoa học công nghệ tin học ứng dụng, đề tài nghiên cứu “Thực nghiệm dưỡng sinh năng lượng cảm xạ học” của ông đã ra đời.

Mục đích của đề tài này là nhằm triển khai phương pháp phòng chống bệnh bằng sự luyện tập phương pháp rung động thư giãn với năng lượng cảm xạ học, khai thác những người có khả năng về cảm xạ và xây dựng năng lượng cảm xạ học thành môn dưỡng sinh có hệ thống, góp phần bổ sung kinh nghiệm chẩn đoán và điều trị y học cổ truyền VN.
Việc rèn luyện theo môn cảm xạ học chủ yếu nhằm nâng cao sức khỏe, chữa bệnh, phát hiện những khả năng đặc biệt để ứng dụng vào các lĩnh vực khác của đời sống liên quan đến phong thủy như tìm mạch nước ngầm, mỏ quặng, xây dựng, kiến trúc, phát hiện các loại tia bức xạ... Đây cũng chính là những lợi ích của môn cảm xạ học mà các nước phương Tây đã sử dụng từ nhiều năm nay.


Người phục vụ đang sắp muỗng, nĩa lên cơ thể “người nam châm”
Tuy nhiên, bác sĩ Dư Quang Châu lại đào tạo thử nghiệm các cảm xạ viên bằng những phương pháp... không giống ai, đó là sử dụng nhạc chầu văn và trống cơm để làm nền cho các bài tập tạo năng lượng tăng đột biến trong cơ thể người luyện tập. Nguồn năng lượng sinh học này dồi dào đến mức có thể khiến cơ thể của các cảm xạ viên biến thành những cục nam châm, hút được các đồ vật.

Các nước phương Tây, từ Hi Lạp cổ đại, đã sử dụng rộng rãi môn cảm xạ học và ứng dụng vào đời sống, nhưng từ xưa đến nay chưa thấy nhắc đến chuyện tạo ra được “người nam châm” như bác sĩ Châu của Việt Nam. Từ đây, các nhà khoa học đặt câu hỏi: Phải chăng âm nhạc truyền thống Việt Nam có khả năng cao trong việc kích hoạt năng lượng sinh học?



Diễn viên Phát Triệu hay   “người nam châm”?
Bác sĩ Nguyễn Xuân Canh như một khối nam châm khổng
Lợi ích của cảm xạ học

Diễn viên Phát Triệu, người tham gia lớp học cảm xạ cho hay: “Chưa biết sẽ khám phá được nhiều hay ít sự bí ẩn trong cơ thể mình, nhưng trước mắt thấy tinh thần sảng khoái, sức khỏe dồi dào, bệnh tật như tan biến. Trước khi theo học môn cảm xạ, ông thường bị stress vì áp lực công việc, lại mệt mỏi với căn bệnh huyết áp.
Môn cảm xạ không những tạo ra nguồn năng lượng dồi dào cho cơ thể mà còn làm sống dậy khả năng tự chữa bệnh của ông. Nhạc sĩ Trần Tiến cũng là môn đồ nhiệt tình của môn cảm xạ học. Sau mỗi buổi biểu diễn mệt mỏi, sau mỗi đêm thức khuya sáng tác, ông lại tiếp thêm sinh khí cho cơ thể bằng các bài tập cảm xạ và càng học cảm xạ ông càng bị thu hút. Hiện tại, cơ thể của Trần Tiến có thể hút được các vật bằng sứ.

Theo tiếng Pháp, cảm xạ là radiesthesie. Radius có nghĩa là tia sáng, tia xạ, còn
aisthêsis là nhạy cảm. Như vậy, cảm xạ là khả năng nhạy cảm của con người đối với các tia bức xạ từ các vật thể phát ra. Theo cảm xạ học, bất kỳ vật thể nào, dù là sinh vật, thực vật hay khoáng vật cũng đều phát ra bức xạ. Các bức xạ lan truyền theo đủ mọi hướng trong không gian, chúng đi xuyên qua mọi vật và tác động đến nhà cảm xạ. Đây là nguồn thông tin mà nhà cảm xạ phải phân tích để nhận biết. Khi đó, phản ứng cơ thể của nhà cảm xạ sẽ được truyền sang các dụng cụ cảm xạ như con lắc, đũa và chúng khuếch đại những phản ứng đó thành các loại chuyển động có hình dạng khác nhau.
Chính bài tập nâng cao nguồn nội lực của cơ thể đã vô tình biến các học viên thành những “người nam châm” hết sức đặc biệt. Mặc dù, theo giáo trình giảng dạy, nâng cao khả năng nhạy cảm bằng rung động thư giãn mới là bài học đầu tiên, song việc tạo ra lực hút các đồ vật của các cảm xạ viên là thách thức rất lớn đối với các nhà khoa học trong và ngoài nước trong việc đi tìm lời lý giải...

Bộ môn cảm xạ học của bác sĩ Châu đã mở lớp đào tạo cảm xạ cho rất nhiều trẻ tật nguyền ở cả Nam lẫn Bắc. Một số em bị câm điếc, qua tập luyện đã nói được, nghe được. Tại buổi biểu diễn hút thìa, nĩa ở Nhà văn hóa Thiếu nhi quận Đống Đa, những người có mặt rất cảm động khi chứng kiến những em tật nguyền ở Trung tâm nhân đạo Phúc Tuệ (Hà Nội) biểu diễn bài hút kim loại. Từ khi tham gia môn học này, sức khoẻ các em tăng lên rất nhanh. Các em yêu đời và tin tưởng hơn vào tương lai.

Tại buổi biểu diễn đặc biệt này, bác sĩ Nguyễn Xuân Canh là người mang đến nhiều ngạc nhiên nhất. Sau khi thực hiện xong bài múa vô thức, người ông biến thành cục nam châm khổng lồ, có thể hút chặt cả trăm chiếc thìa, nĩa cùng các vật dụng khác. Ông Canh đã thực hiện thí nghiệm dùng năng lượng cảm xạ cơ thể để bảo quản hoa quả. Trước sự theo dõi của các nhà khoa học, ông đã dùng năng lượng sinh học của mình tác động lên quả quýt khiến nó luôn ở trạng thái tươi suốt một tháng.
Sau hai tháng tác động, quả quýt này quắt lại, không bị thối, mốc mà vẫn giữ được màu vàng tươi. Từ thí nghiệm này, bác sĩ Canh đặt ra giả thuyết về cơ chế tự ướp xác của thiền sư Vũ Khắc Minh, Vũ Khắc Trường ở chùa Đậu (xã Nguyễn Trãi, Thường Tín, Hà Tây) và thiền sư Như Trí ở chùa Tiêu Sơn (Bắc Ninh), rồi cả trái tim xá lợi cứng như kim cương của hòa thượng Thích Quảng Đức (sau khi tự thiêu). Phải chăng các thiền sư đã tự ướp xác bằng cách dùng năng lượng của chính mình để tác động lên thân thể mình?

Trong buổi biểu diễn hút đồ vật của các cảm xạ viên, còn có một báo cáo rất thú vị, khiến chị em có cơ thể “quá khổ” quan tâm. Chị Vũ Hạnh Nga, sau 19 ngày tập luyện theo hướng dẫn của các nhà cảm xạ, đã giảm được 5kg. Với bài tập giảm béo, những người béo sợ nhất bài... nhịn ăn.
Tuy nhiên, khi tập cảm xạ, các nguồn năng lượng trong cơ thể được khơi dậy và cơ thể tích cực “đốt” năng lượng sẵn có mà không cần đến lượng thức ăn nạp hằng ngày nữa. Sau nhiều ngày không ăn uống gì, chỉ uống nước và tập cảm xạ, chị Nga vẫn đi làm bình thường, vẫn phóng xe máy và sức khỏe không hề bị ảnh hưởng. Bác sĩ Châu cho biết sắp tới ông sẽ mở một lớp tập cảm xạ giảm béo cho chị em có thể trọng cỡ 100-200kg tham gia.

PHẠM NGỌC DƯƠNG
»»  đọc tiếp

27 tháng 3, 2007

Hội thảo Cảm xạ Địa sinh học và Đời sống

(DQC) Ngày 21 tháng 03 năm 2007, tại số 6 đường Phạm Ngũ Lão cơ quan của Tổng cục Địa chất Việt Nam co tổ chức một buổi Hội thảo về chuyên đề Cảm xạ Địa sinh học, với sự tham gia của các Giáo sư, tiến sĩ, kỹ sư, chuyên gia trong ngành địa chất

PGS-TS Nguyễn Khắc Vinh chủ tịch Tổng hội Địa chất Việt Nam và là hiệu trưởng trường Cao Đẳng Công nghệ Bắc Hà cùng với Ông Nguyễn Tiến Thành phó chủ tịch kiêm Tổng thư ký- ủy viên Hội đồng T.W Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật Việt Nam đã đến tận Biên Hòa Đồng Nai để đặt vấn đề và mời bác sĩ Dư Quang Châu chuyên gia đầu ngành của bộ môn Năng lượng Cảm xạ Việt Nam đến báo cáo và đề tài Cảm xạ Địa sinh học ứng dụng vào Đời sống.

Những hình ảnh dưới đây minh học buổi hội thảo tại Tổng cục Địa chất và sau buổi báo cáo Đoàn Chủ tịch Tổng hội Địa chất Việt Nam đã trao tặng kỷ niệm chương Địa chất Việt Nam của Tổng cục Địa chất Việt Nam cho bác sĩ Dư Quang Châu và kỹ sư Hoàng Quang Vinh, nữ cảm xạ viên Hoàng Thị Thiêm.




»»  đọc tiếp

14 tháng 2, 2007

Tại sao người ta hút bàn là?

Nguồn: Báo Khoahoc.com.vn, ngày 12/2/2007

(GIẢI THÍCH HIỆN TƯỢNG NGƯỜI HÚT ĐỒ VẬT BẰNG KIẾN THỨC VẬT LÝ PHỔ THÔNG)

Gần đây, tivi có chiếu cảnh người có khả năng hút bàn là, thìa, đĩa,… Báo “An ninh thế giới” số 620, Thứ Bảy, ngày 6-1-2007 có đăng bài của tác giả Phạm Ngọc Dương với tiêu đề “Lý giải hiện tượng hút kim loại của các cảm xạ viên”. Trong bài có đăng ảnh một “cảm xạ viên hút được 19 KG sắt”, ảnh “nhạc sĩ Trần Tiến còn hút được cả đĩa bằng sứ...”.

Các nhà khoa học tên tuổi có nhiều ý kiến về sự lạ này, người thì cho đó là sự tác động của ý thức lên vật thể, người thì cho đó là hiệu ứng đặc biệt xuất hiện ở những người tập luyện cảm xạ lâu năm, rất huyền bí,... người thực thà nói là chưa thể lý giải được, người thì cho “đây sẽ là vấn đề mới của khoa học, sẽ mở ra chân trời mới cho các nhà khoa học nghiên cứu”.

Từ lâu, Kì Nam cũng đã “hút” bàn là như các cảm xạ viên, cũng “hút” thìa sắt, đĩa sứ như Trần Tiến. Kì Nam giải thích hiện tượng này bằng kiến thức vật lý phổ thông.

1. Hình chiếu trọng tâm của vật thể nằm trong hình chiếu của bề mặt tiếp xúc.

Để dễ theo dõi, xin được phép phân tích từ ảnh cảm xạ viên hút 19 KG sắt nhưng bỏ qua mấy thỏi sắt bên trên, còn lại ảnh người hút bàn là (ảnh chỉ mang tính minh hoạ). Để việc trình bày được ngắn gọn, xin dùng đồ thị 2 chiều.


Hình 1: Người hút bàn là



Hình 2: Mặt tiếp xúc giữa da và bàn là có vẽ đường viền tô đậm

Giữa da và mặt bàn là có một mặt tiếp xúc, trên hình 2, đường viền của nó được tô đậm. Đường AB chia vùng tiếp xúc thành 2 nữa, trọng tâm T1 của bàn là nằm trong mặt phẳng vuông góc với mặt đất (phẳng) và qua AB, cách AB một khoảng ngắn. Hình chiếu (thẳng đứng) của A trên mặt đất là A’, của B là B’, của T1 là T1’. Giả sử bàn là có trọng lượng là 2 KG (chữ G viết Hoa), có nghĩa là Quả Đất đã hút bàn là với một lực là 2 KG (ký hiệu P1, 1KG xấp xỉ 9,8 N - N là ký hiệu một đơn vị lực hợp pháp của Việt Nam, đọc là niu-tơn), điểm đặt của nó trên bàn là tại T1. Trong hình 3 và 4, trục X nằm trên mặt đất, trục Y nằm trong mặt phẳng qua AB và trọng tâm T1.


Hình 3: Phân tích hình chiếu trường hợp bàn là bám trên ngực



Hình 4: Phân tích hình chiếu trường hợp bàn là rơi xuống đất

Nếu hình chiếu của trọng tâm T1 (là T1’) nằm trong hình chiếu đoạn AB (là A’B’) (Hình 3) thì bàn là bám trên ngực. Nếu cúi người xuống một chút, sao cho hình chiếu bàn là nằm ngoài hình chiếu đoạn AB (Hình 4) thì bàn là rơi xuống đất.

Trường hợp có thêm mấy thỏi sắt cũng giải thích tương tự, trong đó T2 là trọng tâm thỏi sắt, T2’ là hình chiếu của nó trên mặt đất, P2 là lực trọng trường tác dụng vào thỏi sắt.

Trường hợp “hút” các thìa kim loại, các đĩa sứ, đĩa thuỷ tinh,... cũng giải thích tương tự.

Bạn nhìn kỹ các hình đã đăng trên báo, sẽ thấy rằng mặt tiếp xúc giữa vật và cơ thể đều phải nghiêng vừa đủ – sao cho hình chiếu của trọng tâm của vật nằm trong hình chiếu của diện tích tiếp xúc.

2. Vai trò của lực ma sát

Có một lực ma sát ở mặt tiếp xúc giữa da và bàn là đủ lớn để bàn là không trượt theo mặt nghiêng rơi xuống. Nếu bôi dầu luyn vào mặt bàn là thì bàn là rơi liền.

3. Vai trò của áp suất không khí.

Trong mặt tiếp xúc giữa da và bàn là có một lớp không khí mỏng. Nếu bàn là có cơ hội dịch ra khỏi da, lớp không khí này dãn nở ra, áp suất nhỏ hơn 1 at (át-mốt-phe), khi đó áp suất không khí bên ngoài, là 1 at, sẽ chống lại sự dãn nở nói trên và đương nhiên có tác dụng đẩy bàn là vào vị trí cũ.

Nếu lớp không khí mỏng này được thay bằng một lớp dung dịch không bay hơi (ở nhiệt độ thường) thì hiệu quả này là đáng kể bởi dung dịch hầu như không dãn nở trong điều kiện đang xem xét. Tuy nhiên, do da người luôn luôn ở trạng thái thở (thở bằng da) nên vai trò chống rơi của áp suất không khí rất hạn chế.

Nếu lót một tờ giấy mỏng vào mắt tiếp xúc nói trên thì hiệu quả này mất hẵn, bàn là sẽ rơi tức thì.

4. Hình dáng của bàn là


Hình 5: Nhạc sĩ Trần Tiến “hút” thìa kim loại, đĩa sứ...
(Ảnh theo nguồn báo ANTG số 620, ngày 6/1/2007)


Hình dáng của bàn là rất quan trọng. Trong ảnh là loại bàn là đế gang, trọng tâm của nó nằm sát mặt là. Nếu dùng loại bàn là có đổ đầy nước thì người biểu diễn phải nằm ngửa, bàn là mới ở trên ngực được. Chung quy là, phải dùng loại bàn là hoặc vật thể có trọng tâm rất gần mặt tiếp xúc, sao cho hình chiếu của trọng tâm nằm trong hình chiếu của mặt tiếp xúc - trở lại nguyên nhân số 1.

5. Vai trò của luyện tập

Sau một thời gian tập luyện theo các phương pháp luyện công, người ấm lên, trên mặt da xuất hiện một lớp mồ hôi mỏng – nguyên nhân số 3 phát huy tác dụng ở một chừng mực nào đó. Một số người bẩm sinh, không cần qua tập luyện, đã có lớp mồ hôi này rồi.

Tóm lại, có 5 nguyên nhân để người có thể “hút” các vật, trong đó nguyên nhân số 1 là chính: hình chiếu trọng tâm của vật phải nằm trong hình chiếu của mặt tiếp xúc. Hiện tượng người “hút” vật thể đã nêu trên báo khác hẵn hiện tượng nam châm hút sắt. Trừ khi dùng keo con voi, nếu cúi gập người xuống tất cả các vật trong ảnh sẽ rơi xuống đất. Trường hợp đặc biệt, không cần cúi, nếu ông Trần Tiến thót bụng lại, cái đĩa sứ trên rốn cũng sẽ rơi xuống liền.

Tổng tất cả các lực hút (trừ trọng lực), lực nâng, kể cả các lực siêu nhiên (nếu có), trong trường hợp này, không thắng nổi lực hút của Trái Đất theo định luật thứ 2 của ông Niu-tơn (định luật này đã có ghi trong giáo trình vật lý phổ thông).

Ghi chú: Các đoạn văn hoặc từ trong ngoặc kép " " là trích từ báo ANTG số 620, ngày 6-1-2007
Tác giả: Kì Nam
Email: hoanbt@fpt.vn
»»  đọc tiếp

1 tháng 2, 2007

Nguời ba mắt có thêm khả năng áp vong

Không chỉ có khả năng nhìn được bằng con mắt thứ ba (bịt mắt vẫn nhìn được), người phụ nữ kỳ lạ này còn bộc lộ thêm các khả năng đặc biệt khác. Rất nhiều nhà khoa học đang chăm chú theo dõi sự phát triển các khả năng của chị Hoàng Thị Thiêm.

Chị Hoàng Thị Thiêm, 40 tuổi, ở Lương Sơn, Hoà Bình, đã biểu diễn khả năng “bịt mắt” nhìn bằng ấn đường, được chúng tôi phản ánh và tổ chức toạ đàm (thông tin được đăng trên các số báo 82, 83 ra ngày 13 – 16/10/2006 và 89, ra ngày 6/11/2006) trước sự chứng kiến của các nhà khoa học và 25 báo đài trong cả nước.
Bịt mắt đi xe máy

Sau toạ đàm một thời gian, chị Thiêm được thử nghiệm bằng màn trình diễn khá mạo hiểm: bịt mắt đi xe máy tại vùng đồi núi quanh co, nơi chị sinh sống ở Lương Sơn, Hoà Bình. Ông Nguyễn Phúc Giác Hải, người được mệnh danh là bà đỡ cho các khả năng đặc biệt đã chứng kiến và ghi  băng, chụp ảnh.

Toàn bộ phần mắt của chị được bịt kín. Chị chỉ có thể “nhìn” bằng trán và thái dương. Đường thử nghiệm là đường đất đỏ, nhiều đồi núi dốc, quanh co vậy mà chị vẫn lái xe như người bình thường nhìn bằng 2 mắt.

Áp vong

Chúng tôi đến Liên hiệp tin học ứng dụng (UIA) khi chị Thiêm đang làm thử nghiệm về áp vong. Trong khoảng thời gian này, số gia đình đăng ký thử nghiệm áp vong tăng lên rất nhiều. Trung bình mỗi ngày, chị Thiêm làm cho khoảng 4 – 5 gia đình. Khi chúng tôi đến, chị Thiêm đang áp vong cho gia đình bà Nguyễn Thị Ngoan ở 140 Phạm Hồng Thái, Vũng Tàu.

Bà Ngoan có một người con gái tên là Nhật Hoa đã mất. Chị Hoa làm kế toán cho một công ty đăng kiểm hàng hải ở Vũng Tàu. Trong lần ra Hà Nội cùng bà để thăm thú bạn bè và họ hàng, chị Hoa đã bị cảm và mất cách đó hơn một tháng. Cái chết của chị Hoa làm bà Ngoan đau đớn đến tột cùng.

Sau khi được biết,  Liên hiệp tin học ứng dụng UIA đang thử nghiệm khả năng đưa vong người chết nhập vào người sống trong gia đình, bà đã đăng ký tham gia. Người được cử để đáp vong là chị Hạnh (chị là con anh trai bà Ngoan, người tận tình chăm sóc Nhật Hoa trong những ngày cuối cùng). Chị Thiêm đặt tay lên đầu chị Hạnh, lầm rầm khấn một vài câu, chị Hạnh gần như mê đi và nói với mẹ, với người thân như lúc Nhật Hoa còn sống.

Chứng kiến cảnh chị Hạnh ôm mẹ khóc chúng tôi cũng không cầm được nước mắt. Chị nói với mẹ một số kỷ niệm của hai mẹ con, nhắc mẹ chú ý tới sức khoẻ và dặn dò nhiều điều làm những người chứng kiến không khỏi rùng mình. Khi chị Thiêm bỏ tay ra khỏi đầu chị Hạnh, chị Hạnh dần trở về trạng thái ban đầu.

Sau thử nghiệm, chị cho biết: “Bản thân chẳng nhớ mình đã nói gì, chỉ có cảm nhận lờ mờ là cơ thể hơi tê tê”.

Để tìm hiểu cụ thể về áp vong,  chúng tôi  đã trao đổi với tiến sĩ Chu Phác, Chủ nhiệm bộ môn Cận Tâm Lý, Trung tâm nghiên cứu Tiềm năng con người. Ông cho biết, áp vong tức là gọi vong lên cho nhập vào người thân trong gia đình, từ đó gia đình có thể trò chuyện với người đã mất. Trong thế giới tâm linh, có rất nhiều điều con người chưa khám phá được.

Từ trước đến nay đã có nhiều người gọi hồn của người thân cho nhập vào bà đồng cốt và đã nghe được tâm sự của người thân. Năm 2000, bản thân tiến sĩ Chu Phác đã có báo cáo về kết quả khảo sát khả năng đặc biệt của chị Nguyễn Thị Phương ở Hàm Rồng, Thanh Hoá. Chị Nguyễn Thị Phương sinh năm 1974 ở xã Hoằng Hoá, Thanh Hoá. Chị chỉ học hết lớp 7 phổ thông, đã có chồng và hai con.

Nhóm nghiên cứu của ông đã dùng phương pháp đo đạc của tâm lý học hiện đại cũng như phương pháp đo đạc ngoại cảm của Tiến sĩ Hans Eysenck và Carl Sargent, giáo sư giảng dạy tại trường đại học Cambridge (Anh) và các phương pháp tiếp cận khác.

Tất cả gia đình đến thử nghiệm đều không báo cho chị Phương tên mình và tên vong cần mời về, các gia đình chỉ cần thắp hương mời vong đi từ nhà mình. Khi vong của gia đình nào về, chị Phương báo cho gia đình đó vào nhận vong.

Thực tế thì gần như các trường hợp chị Phương đều mời được vong về, có sự xác nhận của người thân trong gia đình. Từ kết quả nghiên cứu này, theo ông Chu Phác, thế giới vật chất tối còn rất nhiều điều chưa lý giải nổi, vong được coi là vật chất mù, ở thế giới đó chúng ta chưa khám phá hết. Việc áp vong của chị Thiêm cũng là trường hợp đặc biệt, cần nhiều thời gian để nghiên cứu hơn mới khẳng định được.

Chữa tâm bệnh

Tiếp theo thử nghiệm áp vong, chị Thiêm được làm thử nghiệm chữa tâm bệnh. Theo một số nhà khoa học, người mắc tâm bệnh thường do gặp biến cố trong cuộc sống, có người do vong nhập vào khiến cuộc sống của họ bị đảo lộn. Họ như người tâm thần hoặc cảm thấy đau rất nhiều vùng trong cơ thể nhưng khi đi kiểm tra bằng y học hiện đại thì không tìm thấy bệnh hay nguyên nhân gây bệnh.

Chị Nguyễn Kim Thanh, 40 tuổi ở Khương Thượng, Hà Nội là người bị mắc tâm bệnh, đã chữa ở nhiều nơi nhưng không khỏi. Chị Thiêm cũng dùng phương pháp áp vong để chữa bệnh. Kết quả bệnh của chị Thanh có thuyên giảm nhưng chưa rõ rệt. Hiện những người được áp vong để chữa tâm bệnh ở Trung tâm này lên tới vài chục người. Do đang trong quá trình nghiên cứu nên chúng tôi chưa thể thông tin tới bạn đọc.

Cũng với cách áp vong của chị Thiêm, qua chị, các nhà khoa học tiếp tục thử nghiệm tìm mộ liệt sĩ bằng cách mời vong lên nói chuyện. Một số ca đã vê quê xác định và thấy đúng có liệt sĩ thật. Tuy nhiên, số mộ chị Thiêm tìm được còn ít nên chưa có cơ sở khẳng định khả năng này.

Ông Vũ Thế Khanh, Tổng Giám đốc Liên hiệp tin học ứng dụng UIA cho biết, qua những khả năng đặc biệt của chị Thiêm, tới đây Liên hiệp sẽ tổ chức kiểm chứng bằng phương pháp vật lý. Cụ thể, sẽ đưa máy đo nhập từ nước ngoài về để đo nhiệt độ cơ thể của những người được áp vong.

Nếu theo logic, khí vong nhập về thì nhiệt độ cơ thể người được áp vong sẽ giảm đột ngột trong một khoảng thời gian rất ngắn, lúc đó cơ thể họ cảm thấy hơi tê tê. Khi chưa có máy, Liên hiệp đã ghi nhận được một số trường hợp vong nhập về nói tiếng Nga, Trung Quốc... (thực tế những người đến áp vong không nói được ngôn ngữ này). Nếu quả thật chị Thiêm có khả năng giao tiếp ngược thì chúng ta sẽ khám phá được rất nhiều điều có ích cho cuộc sống.

Tin Viet Online
(Theo Khoa học và Đời sống)
»»  đọc tiếp

17 tháng 1, 2007

Một thầy lang dùng dụng cụ thợ nề để… đoán bệnh

Nguồn: Báo CAND, ngày 16-1-2007, theo camxahoc.com.vn

Chỉ cần 2 thanh kim loại, một quả dọi, thầy lang Đặng Văn Phú (45 tuổi), sống tại Từ Liêm, Hà Nội, cho biết rằng có thể nói chính xác những căn bệnh mà người ngồi trước mặt mình đang mắc phải. Không những thế, ông nói còn có khả năng chữa khỏi những căn bệnh nan y, mà hiện khoa học đang bó tay.

Ngay từ sáng sớm, khi cả gia đình ông Phú vẫn đang ngủ thì đã có nhiều bệnh nhân đến chờ và gọi cửa. Đã nhiều năm nay, vào các ngày chủ nhật, tại nhà ông Phú thường xuyên có khoảng 40 - 50 bệnh nhân từ nhiều tỉnh, thành phố đến khám và chữa bệnh.

Ông Phú ngồi cách bệnh nhân vài chục cm, cầm hai thanh kim loại màu trắng chĩa vào bệnh nhân, mồm lẩm bẩm, mắt không rời hai thanh kim loại. Sau đó ông Phú dùng một quả dọi hình đầu bút dọi xuống hai mẩu giấy tròn màu hồng, có hình vẽ. Khoảng 20 phút sau, ông đọc ra một loạt bệnh.

Theo thông tin dư luận, ngoài cách khám bệnh nêu trên, ông Phú còn có khả năng chữa trị được nhiều bệnh hiện y học đang bó tay như: Xơ gan, xơ gan cổ trướng, viêm gan B...

Chiều 1/11, chúng tôi đã có mặt tại nhà ông Đặng Văn Phú để tìm lời giải đáp. Sau những phút đầu khá thận trọng, ông Phú tỏ ra rất thoải mái và cởi mở. Suốt hơn hai tiếng đồng hồ, ông cung cấp, diễn giải quá trình khám, chữa bệnh của mình. Cuối buổi làm việc, chúng tôi còn được ông trực tiếp khám bệnh bằng phương pháp nói trên.

Theo lời ông Phú, ông là Tiến sĩ hóa học- nguyên Trưởng phòng của Viện Khoa học công nghệ xây dựng (sau này là Phòng Nghiên cứu ăn mòn và bảo vệ công trình - Viện Khoa học công nghệ xây dựng). Tuy mới nghỉ hưu từ năm 2000, nhưng ông Phú khám chữa bệnh cách đây hàng chục năm. Ông Phú cho biết, ghề chữa bệnh của ông là do mẹ nuôi Hoàng Thị Ngọt, “một bà lang chữa bách bệnh” ở Tây Tựu, Từ Liêm, truyền lại. Từ năm 1975, chỉ với những bài thuốc gia truyền, bà Ngọt đã chữa khỏi nhiều loại bệnh như: Gan, xơ gan cổ trướng (dưới độ 3), sỏi thận, phù thận, viêm sỏi mật, dạ dày, đại tràng mãn tính, thoái hóa, gai cột sống... Bà Ngọt chữa khỏi bệnh gì thì ông Phú cũng được truyền lại và chữa được bệnh ấy.

Khi hỏi đến kiểu khám bệnh kỳ lạ, ông Phú “thuyết trình” rằng hình thức khám bệnh của ông dựa vào biện pháp năng lượng cảm xạ. Để tiến hành phương pháp khám bệnh này, ông đã nghiên cứu tài liệu của một số người. Để có đủ khả năng khám bệnh bằng biện pháp trên, người ta cần phải có những khả năng đặc biệt khác người và ông có khả năng đó.

Bằng cảm nhận từ xa, ông có thể đoán được người tìm đến bị bệnh gì, thậm chí còn chẩn đoán được bệnh nhân đang bị ung thư độ 1,2 hay 3. Ông Phú khẳng định, cũng bằng cách trên và không cần phải lấy máu xét nghiệm, ông có thể biết người ngồi trước mặt mình có bị nhiễm HIV hay viêm gan B không.

Về khoản đơn giá “thuốc”, ông cho biết, ví dụ để chữa căn bệnh viêm gan B, mỗi tuần bệnh nhân uống hết 70.000 đồng tiền thuốc và thời gian để khỏi bệnh chắc chắn là 1,5 năm với tổng giá tiền khoảng 3 - 4 triệu đồng; gai cột sống chữa trị khoảng 2,5 năm (hết khoảng gần 9 triệu tiền thuốc); thoái hoá cột sống 1,5 năm; xơ gan chữa trị hết hẳn khoảng 1 năm; đau dạ dày nếu như loét bờ cong nhỏ thì mất 1 năm... Khám bệnh không lấy tiền, nhưng mỗi gói thuốc uống một ngày cũng đã mất tới 10.000 đồng (mà các loại bệnh nan y thì phải uống hàng năm trời mới khỏi).

Trở lại câu chuyện hành nghề, ông Phú thừa nhận rằng ông không có giấy phép nên không treo biển, không chính thức hành nghề. Tuy nhiên, những năm trước, ông có báo cáo với UBND xã nên dù không có giấy phép hành nghề nhưng xã vẫn rất ủng hộ.

Ông Quang Ngọc - một bệnh nhân trú tại tổ 40, phường Hoàng Văn Thụ - Hà Nội cho biết ông vốn là người có khá nhiều bệnh như huyết áp cao, hen phế quản mãn tính, gai cột sống... Sau một thời gian điều trị tại Bệnh viện Bạch Mai không thuyên giảm, nghe tin về khả năng chữa bệnh của ông Phú, ông Ngọc đã tìm đến đây, khám bệnh và bốc thuốc. Sau khi khám bệnh, ông Ngọc mua 16 gói thuốc giá 160.000đ về uống. Dùng chưa hết số thuốc trên, ông Ngọc đã bị lên cơn hen không thở được, khiến huyết áp tăng vọt phải vào Bệnh viện Bạch Mai cấp cứu

(Xuân Luận - Việt Hà)
»»  đọc tiếp

8 tháng 1, 2007

Lý giải hiện tượng hút kim loại của các cảm xạ viên

Nguồn: Báo An Ninh Thế Giới, số 620, Thứ Bảy, ngày 6-1-2007

Theo ông Kim Hoàng Sơn, nhà nghiên cứu cảm xạ đầu tiên của nước ta, ngày xưa, khả năng cảm xạ được coi là một bản tính trời sinh, được phủ một lớp màu huyền bí, nhưng ngày nay, cảm xạ học được phổ biến rộng rãi và ai cũng có thể thực hiện cảm xạ nếu như như người đó yêu thích và kiên nhẫn rèn luyện đúng cách

Theo ông Sơn, con người có giác quan thứ sáu. Thời tiền sử, lúc con người còn ăn lông ở lỗ, sống giữa hoang vu rừng rậm, trước sự đe dọa của thú dữ, luôn luôn lo sợ những tai ách thiên nhiên, thì con người, mặc dầu rất yếu đuối trước vũ trụ, nhưng đã có bản năng để đáp ứng nhu cầu sinh sống và bảo tồn nòi giống của mình.

Khi đó, dù trình độ trí tuệ chưa bằng ngày nay, ngôn ngữ còn thô sơ, song loài người đã tồn tại bởi bản năng thầm kín và mạnh mẽ, để tìm ra mạch nước lành, hay miếng mồi ngon lót dạ, hoặc tìm đến hang đá ấm áp để che mưa nắng. Chính bản năng ấy hướng dẫn mọi hoạt động và trước những đe dọa thì bản năng thức dậy.

Bản năng con người thời kỳ sơ khai được tạo hóa đặt trên một bình diện cao hơn bản năng thú vật, bởi vì ngoài bản năng, con người còn có trí thông minh và trí nhớ, là những nguyên lý căn bản của sự hiểu biết. Từ khả năng nhận xét những sự kiện xảy ra, cho đến những hiện tượng vô hình, con người đã bắt chước, so sánh và thí nghiệm để nhờ trực giác dẫn đến những kết luận.

Đến khi con người tìm ra lửa, có nghĩa là có cách bảo vệ hữu hiệu và cải thiện đời sống của mình thì sự hiểu biết và kinh nghiệm cũng gia tăng để đưa con người xa dần cuộc sống ăn lông ở lỗ. Hoạt động bản năng không còn mạnh mẽ như trước vì đã nhường chỗ cho lý trí và kinh nghiệm hiểu biết.

Bản năng con người không được thường xuyên sử dụng đã giảm bớt mức quan trọng rồi ẩn sâu bên trong con người, dưới lương tâm và ý chí. Tuy nhiên, bản năng vẫn không bao giờ mất hẳn trong con người. Bản năng vẫn bền bỉ, linh động dưới dạng tiềm lực, sẵn sàng hoạt động bất ngờ để phát sinh ra trực giác, linh cảm, ám ảnh, trong những trường hợp mà trí óc không thể phân tích được. Tác dụng vô thức của bản năng được gọi là tiềm thức và nó có ý nghĩa khác với bản năng thú tính.

Cũng theo ông Kim Hoàng Sơn, cảm xạ học chính là sự chất vấn tiềm thức cá nhân của mình để có câu trả lời. Câu trả lời trong cảm xạ học chính là những tác động vô hình làm cho quả lắc hay chiếc đũa trên tay nhà cảm xạ chuyển động. Việc lực hút xuất hiện trong cơ thể của những người luyện cảm xạ cũng là do sự tác động của tiềm thức, song cũng huyền bí như tiềm thức con người.

Ông Sơn, bác sĩ Dư Quang Châu, người nghiên cứu rất sâu về môn cảm xạ, cũng như nhiều nhà khoa học cảm xạ vẫn chưa lý giải cặn kẽ được cơ chế sinh ra lực hút. Các nhà cảm xạ học chỉ biết rằng, khi tập luyện theo phương pháp cảm xạ sẽ khơi gợi được tiềm thức, phát sinh nội lực trong cơ thể và từ đó có sức hút đồ vật mạnh mẽ.

Qua các bài tập, cơ thể sẽ nhạy cảm với các hiện tượng tự nhiên khiến con người có rất nhiều khả năng đặc biệt khác nữa như: tìm mạch nước ngầm, mỏ quặng, xác định “tia đất”, “ám khí”, “ác xạ”... phát tiết từ lòng đất gây nên bệnh tật cho con người.


Nhạc sĩ Trần Tiến còn hút được cả đĩa bằng... sứ

Nhà khoa học Vũ Thế Khanh, Tổng giám đốc Liên hiệp Khoa học công nghệ tin học ứng dụng, người đã bỏ cả chục năm nay để nghiên cứu môn cảm xạ học thì lý giải hiện tượng hút đồ vật của cơ thể con người từ việc nghiên cứu sự tác động qua lại giữa vật thể và ý thức thể.

Theo ông Khanh, giữa vật thể và ý thức thể có 4 loại tác động: vật thể tác động vật thể; vật thể tác động ý thức thể làm thay đổi ý thức thể (vật chất làm thay đổi ý thức); ý thức thể tác động làm thay đổi vật thể (làm di chuyển, biến dạng cấu trúc vật thể bằng tác động cách không) và cuối cùng là ý thức thể tác động với ý thức thể (hay còn gọi là tâm giao tâm, tức nói chuyện bằng ý nghĩ, ngoại cảm).

Cũng theo ông Khanh, khoa học hiện đại có thể chưa chú ý đầy đủ đến phần ý thức thể tác động làm thay đổi vật thể và còn coi hiện tượng tâm giao tâm là ngoài khoa học, là thần bí, thậm chí mê tín dị đoan. Việc ý thức thể có thể tác động, điều khiển được vật thể mạnh hay yếu là phụ thuộc vào khả năng của mỗi người. Những học viên cảm xạ điều khiển được vật, hút được vật nặng hay nhẹ là do khả năng sẵn có trong mỗi con người kết hợp với sự luyện tập kiên trì để phát huy sức mạnh của ý thức thể.

Ông Khanh và các nhà nghiên cứu của Liên hiệp Khoa học công nghệ tin học ứng dụng đưa ra một nhận định khá đặc biệt, trái với triết học duy vật: ý thức thể cũng là một dạng vật chất!

Ông Khanh cho rằng, thế giới tự nhiên tác động vào con người bằng ánh sáng, âm thanh, mùi, vị, qua các giác quan như mắt, tai, mũi, lưỡi, da. Sự tác động của tự nhiên đến các giác quan sẽ sinh ra thức (nhận thức) như: thích, không thích, hợp, không hợp...

Cũng từ đây mới sinh ra hỉ, nộ, ái, ố... và tạo ra phản ứng cho cơ thể. Sự phản ứng đồng thời sẽ sinh ra lực cộng hưởng rồi tạo ra tác động lực. Tác động lực sẽ phát ra không gian (gọi là năng lượng sinh học) mạnh hoặc yếu. Hiện nay, với máy móc hiện đại như điện tâm đồ, điện não đồ đã đo được năng lượng sinh học của con người.

Chính năng lượng sinh học tiềm ẩn sinh ra điện trường, từ trường mà thường gọi là trường sinh học. Trường sinh học sẽ tạo ra hiện tượng tâm giao tâm, gọi là “truyền âm nhập mật” hay “ngữ nghĩ truyền thanh”, tức là có thể trò chuyện, hiểu được tâm tư của nhau bằng ý nghĩ.

Cũng theo lý giải của ông Khanh, dù con người mất đi, song trường sinh học sẽ tồn tại vĩnh viễn. Các nhà cảm xạ tài ba có thể thu, phát, dịch được trường sinh học nên có khả năng đặc biệt là vì thế. Qua lý giải này thì một số nhà nghiên cứu về tiềm năng con người đã khẳng định ý thức thể, tâm thức cũng là một dạng vật chất, nhưng là vật chất đặc biệt, có sự chuyển đổi biến ảo khôn lường.

Chẳng hạn, khi một võ sĩ bị đấm gục trên sàn, song khi người yêu đến cổ vũ, hoặc khán giả cổ vũ rầm rộ thì ý thức thể sẽ chuyển năng lượng vào các cơ bắp, làm cho cơ bắp đã rệu rã có một sức mạnh phi thường, có thể vùng lên đánh bại đối phương, đảo ngược tình thế. Qua đây, có thể thấy ý thức thể là một dạng vật chất rất mạnh và trong tương lai có thể lượng hóa được bằng khoa học, máy móc hiện đại. Vì ý thức thể là một dạng vật chất nên nó có thể tác động làm biến đổi vật thể (?!).

Chính lực điện trường, từ trường sinh ra trong cơ thể khiến cơ thể hút được các vật kim loại, còn lực sinh học chỉ có sức mạnh khi luyện tập ở mức độ cao, tất nhiên không kể do bẩm sinh. Lực sinh học không những hút được kim loại mà có thể hút được các loại vật chất khác. Các bài tập cảm xạ đã khơi dậy khả năng tiềm ẩn của ý thức, tạo cho con người có điện trường, từ trường và trường sinh học mạnh mẽ, khai mở ra khả năng vô biên của con người, mà việc hút các đồ vật chỉ là một khả năng nhỏ.

Nhà khoa học Vũ Thế Khanh cho rằng, mỗi tế bào trên cơ thể chúng ta đều có nguồn năng lượng, song chúng ta không biết sử dụng nên năng lượng của các tế bào hoạt động không theo mong muốn của chúng ta. Nếu mỗi tế bào phát năng lượng theo một hướng thì không khác nào trong đội bóng mỗi cầu thủ đá một kiểu, không có chiến thuật, không có sự phối kết hợp nên không tạo ra sức mạnh tập thể.

Tập cảm xạ sẽ giúp vô thức phát huy, vô thức sẽ tích hợp năng lượng của các tế bào theo một hướng, giải phóng năng lượng theo sự điều khiển của ý thức sẽ tạo nên lực cộng hưởng vô cùng mạnh mẽ (cũng như kéo co mà dùng lực cùng lúc thì mới tạo ra sức mạnh). Hiểu một cách đơn giản, mỗi tế bào (cơ thể người có tỉ tỉ tế bào) là một cục pin, nếu ta tích điện tỉ tỉ cục pin lại thì sẽ tạo ra nguồn điện siêu lớn.

Các võ sư, các nhà yoga là những người hiểu điều này nhất, họ đã biết cách tích hợp năng lượng cơ thể để làm được những việc phi thường: nằm trên bàn chông, cho ôtô tải leo lên người... Thậm chí, các nhà yoga huyền thoại còn phát năng lượng sinh học làm cho cơ thể mình trôi bồng bềnh trên không, hoặc hạn chế sự hoạt động của tế bào ở mức thấp nhất nên có thể để người khác đem chôn xuống đất cả tháng không chết. Các cảm xạ viên hút được vật thể có nghĩa là lực hút cơ thể đã mạnh hơn lực hút trái đất, song nếu xét về sức mạnh vô biên của cơ thể thì năng lượng hút thìa, nĩa hay vài cục sắt chỉ là rất nhỏ.

Việc con người luyện tập để có được khả năng trên là rất tuyệt vời, nhưng theo ông Khanh, cái được lớn nhất là sức khỏe. Cơ thể con người có khả năng tự chữa bệnh cho mình, môn cảm xạ sẽ khơi gợi, phát huy các chức năng đó mạnh mẽ hơn. Phát huy được khả năng tiềm ẩn trong cơ thể sẽ thau rửa được những cặn bã, là những nguyên nhân gây bệnh cho con người. Học môn cảm xạ, ta sẽ hiểu rằng, thuốc men chỉ là thứ hỗ trợ cho khả năng tự chữa bệnh của cơ thể. Nếu cơ thể không có khả năng tự chữa bệnh thì thuốc tiên cũng không có tác dụng.

Phạm Ngọc Dương

-----------------------------------------------
GS-TS Vũ Hoan (Phó chủ tịch Hội Các ngành Sinh học Việt Nam): Luyện tập cảm xạ có tác dụng tăng cường sức khỏe, ngăn ngừa bệnh tật, tăng cường khả năng nhạy cảm để khai thác khả năng tiềm ẩn của bản thân, mang lại lợi cho mình và giúp ích cho đời, cho người, cho thân tâm trong sáng mãi mãi.

Bác sĩ Dư Quang Châu: Mặc dù là giáo viên dạy môn cảm xạ, nghiên cứu, viết nhiều sách về cảm xạ học, song tôi vẫn chưa thể lý giải được hiện tượng cơ thể hút được đồ vật sau khi tập cảm xạ. Điều kỳ lạ là khi tôi sử dụng nhạc chầu văn và trống cơm của dân tộc làm nền cho các buổi tập thì thấy năng lượng trong cơ thể học viên tăng lên rất nhanh và mạnh.

Nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải: Trên thế giới cũng có hiện tượng cơ thể hút được đồ vật. Tôi cũng đã nghiên cứu một người ở Việt Nam có khả năng ấy và giới thiệu lên chương trình Chuyện lạ Việt Nam mới đây. Trước kia, ở Việt Nam cũng có một bé gái có khả năng hút đĩa sứ. Tuy nhiên, những người tôi nghiên cứu đều do bẩm sinh. Trong các tài liệu về yoga cũng nhắc đến khả năng này, nhưng phải tập luyện rất lâu và có căn cơ mới thành công được. Việc ở nước ta có một lớp học cảm xạ đào tạo được nhiều người có khả năng hút đồ vật thì quả là kỳ lạ và lý thú, đây sẽ là vấn đề mới của khoa học, sẽ mở ra chân trời mới cho các nhà khoa học nghiên cứu.

----------------------------------------------
Xem thêm bài phản hồi của một đọc giả đăng trên khoahoc.com.vn
»»  đọc tiếp

Mỗi người đều tiềm ẩn một sức mạnh đang ngủ yên

Nguồn: Báo Lao Động, Số 22 Ngày 06/01/2007


Nhà cảm xạ Dư Quang Châu.
(LĐ) - Đi học ở Vương quốc Monaco về y năng lượng (YNL - Médeciene EÁnergétique), sau này tốt nghiệp Học viện Địa Trung Hải (Pháp, 1992-1996) về dược thảo, không dừng lại đó, bác sĩ Dư Quang Châu chuyển sang nghiên cứu năng lượng cảm xạ học (NLCXH). Từ đó đến nay, ông là người đặt nền tảng đầu tiên cho môn khoa học này phát triển ở VN.

Gặp lại ông sau chuyến chu du khắp Đông Âu hơn một năm, có thể nhận thấy nét sảng khoái trong ánh mắt, tiếng cười. Ông nói: "Cộng đồng người Việt ở Đông Âu cũng bắt đầu tìm hiểu bộ môn này. Chúng tôi mở nhiều lớp học về NLCX, rung động thư dãn (RĐTD), vũ điệu vô thức (VĐVT)...


Học để tăng cường sức khoẻ, và cũng có nghĩa khám phá khả năng từ bên trong cơ thể. Sau vài lần thí nghiệm, chúng tôi đã phát hiện ra lực hút tự nhiên ở mỗi con người: Không phải bậc võ lâm vận nội công, mà những người bình thường chỉ cần tập trung quán tưởng là có thể hút nhiều vật lên người. Càng tập nhiều, khả năng hút càng mạnh hơn. Nói như thế, nghĩa là trong mỗi người đều tiềm ẩn một sức mạnh đang ngủ yên, phải biết làm nó tỉnh thức và sử dụng nguồn năng lượng đó. Trước tiên, chúng ta phải nhận thức nó, làm chủ nó, sau đó đem sử dụng để khai thác có hiệu quả và để sống tốt hơn".


Xin ông giải thích rõ về bộ môn cảm xạ học vẫn còn khá mới mẻ ở VN?
- Cảm xạ học (tiếng Pháp là radiesthésie, xuất phát từ tiếng Latin là radius - tia xạ, và aisthesis - nhạy cảm) là khả năng nhạy cảm của con người với bức xạ các vật thể. Khoa học hiện đại đã chứng minh mọi sinh vật, khoáng vật đều có bức xạ dưới dạng sóng và con người có khả năng cảm nhận, sử dụng lượng thông tin đặc biệt này, nếu có kiến thức NLCXH cùng các công cụ hỗ trợ.


Thoạt tiên, tôi sang học YNL tại Monaco, nhưng do mê thích tìm hiểu năng lượng cảm xạ (chữa bệnh bằng năng lượng từ tính, cảm xạ học và năng lượng tâm thể, giác quan thứ 6) mà chuyển sang nghiên cứu CXH. Hiện tôi đã mở nhiều lớp ở Hà Nội và TPHCM, ngoài ra còn thành lập Hội Năng lượng Cảm xạ VN tại Châu Âu.


Cụ thể những ứng dụng của NLCXH ở VN là gì?
- Ở VN, trong 8 năm qua, các học viên đã thu được kết quả khả quan trong việc nâng cao sức khoẻ bản thân, khắc phục và xử lý được ô nhiễm môi trường nhà ở, kích thích tăng trưởng thảo mộc, kiểm tra chất lượng thực phẩm, thuốc men. Ngoài ra, môn NLCXH còn được vận dụng trong kiến thức xây dựng, địa chất; tìm và xác định nơi có hài cốt liệt sĩ đạt kết quả. Đó là trường hợp CX viên Ngô Văn Nam, Nguyễn Thư Hùng, Lê Thị Thọ (Năm Cẩm), Hồ Văn Dũ...


 Điều tâm đắc nhất của chúng tôi là sự mạnh dạn tham gia nghiên cứu của các nhà khoa học VN, như GS Hoàng Quý, GSTS Vũ Hoan, GSTS Trần Văn Hà, GSTS Trần Bá Hoành, PGS Phạm Gia Văn...


Ông nói rằng mỗi người là một radar sống, có thể phát triển nguồn năng lượng nội tại để lập lại sự cân bằng của hệ thống thần kinh thực vật. Như vậy, làm thế nào để có thể đánh thức được nguồn năng lượng đó đang tiềm ẩn trong mỗi người?
- Mỗi cây cỏ có một rung động khác nhau. Mỗi cơ thể cũng vậy. Trên mỗi cơ thể lại có những vùng với những rung động khác nhau. Từ những sóng rung động ấy, ta có thể có chìa khoá để mở cửa vào tâm thức của con người.


Thứ nhất, là đo sóng khu vực nhờ vào đũa Michel và con lắc.


Thứ hai là lắng nghe chính mình, lắng nghe sự rung động ở mỗi khu vực trên cơ thể và tự nó biến thành bài luyện tập giúp giải phóng được một số ức chế ở các khu vực trong cơ thể.


Tóm lại, RĐTD vô thức giúp con người trở lại trạng thái quân bình. Khi tinh thần thư thái thì con người cũng sẽ cảm thấy sự thay đổi tích cực trong mối quan hệ với người khác, với cộng đồng... Cho nên, giáo dục tâm thức rất quan trọng vì đó chính là sự liên kết con người lại với nhau.




Các học viên thực hành 
hút các vật kim loại lên người.
Có thể hình dung về sự giáo dục tâm thức ấy ra sao?
- Trong rừng có nhiều cỏ dại. Tôi không khuyên mọi người nhổ cỏ, mà khuyến khích trồng hoa. Vì nhổ cỏ thì sẽ không bao giờ nhổ hết tận gốc. Trồng hoa tới đâu, người ta nhổ cỏ đến đó. Vô tình, khi người ta nhổ cỏ trồng hoa, ý niệm nhổ cỏ không còn nữa, mà chỉ là chăm dưỡng cái đẹp. Cái xấu sẽ không có dịp phát triển, tự đẩy lùi mà không để lại thù hận. Nếu chỉ nhổ cỏ như nhổ trừ cái xấu thì sẽ gây lòng thù hận không sao dập tắt được. Khi tập luyện, con người sẽ cảm nhận môi trường chung quanh tinh tế hơn, giàu lòng yêu thương với bản thân mình và người chung quanh hơn. Khi mỗi cá nhân tự làm đẹp mình một cách tích cực, thì xã hội cũng dần tốt đẹp lên.


Ở ông có một tư duy sắc bén khi viết sách. Sách của ông thường giải thích dễ hiểu, cặn kẽ, ngắn gọn các phương pháp chữa bệnh bằng năng lượng CX, cũng như việc rèn luyện thiền động để thư dãn và chống stress. Ông cũng là người xây dựng vũ điệu vô thức VN. Ban đầu sử dụng chầu văn, loại hình âm nhạc duy nhất mà GS Trần Văn Khê cho là thuần chất VN, làm âm nhạc hỗ trợ cho thiền động, sau này là các loại nhạc khác, kể cả nhạc Trịnh Công Sơn, ông cho rằng có thể giải phóng con người khỏi áp lực của đời sống. Ông Châu còn có sáng kiến mở tour du lịch chống stress, dạy NLCXH cho người cai nghiện, cho những người còn đang trong trường phục hồi nhân phẩm để họ sống không uổng phí cuộc đời còn lại.


Xin ông nói về vũ điệu vô thức VN mà nhóm của ông đang tiến hành thực nghiệm ở phía Bắc, ở Ba Lan, Tiệp Khắc, Nga trong thời gian qua?
- VĐVT là một phương pháp được kết hợp bởi môn rung động thư dãn của NLCX, với nhịp điệu của chầu văn, lời thơ của CX. Khúc nhạc chầu văn rất rộn rã, sống động, hồn nhiên, cùng với cây đàn nguyệt, một bộ phách, đôi khi một chiếc trống con, cũng đủ kích thích cử động chân tay, múa may, đi "về miền ảo tưởng", đồng thời khiến cho năng lượng tiềm ẩn ở trong con người đi vào vận động làm tăng sức sống. Cho nên, người nghe nhạc điệu này trong lúc tập luyện cảm thấy khoan khoái và hưng phấn, có tác dụng giải toả và thăng hoa.


Phải hiểu chầu văn không chỉ để nghe mà đưa người ta vào cuộc với sự vận động cơ thể tích cực (chủ yếu phần trên cơ thể) hướng về tâm linh. Khi múa, nếu con người thực sự để tâm hồn mình hoà vào lời ca, tiếng nhạc thì sẽ hoàn toàn đạt được cảnh giới vô thức. Lúc đó, hệ thống thần kinh tự động điều chỉnh thành những điệu múa riêng biệt cho từng người. Đấy cũng là lúc cơ thể tự điều chỉnh để đạt trạng thái cân bằng, có tác dụng trị liệu cho bản thân người múa. Như vậy, cuộc hành hương về cội nguồn của vũ điệu vô thức VN phải bắt đầu từ chầu văn để có thể thấy nhịp đập thế giới tâm linh của ông cha.


Ông cho rằng ai cũng có thể thực hiện vũ điệu đó?
- Đúng. Ở hiện tượng lên đồng, chỉ những người có năng lực khác thường, có "căn", có "số" mới làm được. Họ ở trong tình trạng ám thị hoặc tự ám thị. Khi nhập đồng, họ thể hiện con người đa nhân cách; lúc là ông Hoàng Bơ, lúc thì cô Sáu, cô Bơ Thoải. Họ không còn là họ nữa, mà là cái xác để người khác nhập vào. Còn ở vũ điệu vô thức, những con người bình thường được là mình, không bắt chước ai, không ai nhập vào mình cả, biểu hiện chính thần khí của riêng mình.


Trong cuốn sách gần đây nhất, ông sử dụng liệu pháp RĐTG để cai nghiện ma tuý và chống sâu bệnh ở cây trồng. Xin ông nói rõ hơn về phương pháp này?
- Về cai nghiện ma tuý, đã có không ít trường hợp cả gia đình CX viên phối hợp chữa trị cho con em thành công. Chung quy lại, ma tuý là một bệnh tiêu biểu do thận thuỷ khí suy kiệt với những biến chứng can mộc khí suy và tâm hoả khí vượng.


Ngoài trị liệu rung động thư dãn có tác dụng làm trong sạch được khí trong cơ thể, còn phải uống thuốc và kết hợp phục hồi tâm thần của bệnh nhân để hoá giải những đau khổ về thể xác, tinh thần và tình cảm. Còn về phần chống sâu bệnh, chúng tôi từng giúp CLB trang trại TP chống sâu bệnh ở Tây Ninh cùng một số nơi khác. Dùng dây đồng quấn quanh thân cây có thể kích thích cây tăng trưởng, ra trái. Dây đồng tiếp nhận bức xạ của trường năng lượng còn có tác dụng như một trạm thu phát điện tự tạo điện trường bao phủ mặt đất, nên sâu bọ khắc tự bỏ đi.


Người Ai Cập có câu: "Hãy đặt tay lên chỗ đau và nói sự đau đớn hãy biến đi". Không phải ngẫu nhiên mà nhà cảm xạ Dư Quang Châu viết trong lời mở đầu các cuốn sách: "Người ta chữa bệnh bằng đôi tay và trái tim. Đến một ngày nào đó, chúng ta có đủ yêu thương để không cần dùng đến bàn tay nữa". Năng lượng bàn tay có thể hàn gắn nỗi đau và tinh thần con người. Năng lượng đó cho thấy còn một cánh cửa khác, cánh cửa kiến thức, sức mạnh còn tiềm ẩn trong mỗi cá nhân và khả năng khai phóng tinh thần tự thân, khả năng kết tụ của tâm thức Việt.





Nhật Lệ thực hiện
»»  đọc tiếp